SE SẮT TÌNH THU
Làm sao níu lại chiếc lá vàng
Lá ơi đừng rụng kẻo thu tàn
Chiều thu hiu hắt hồn thương nhớ
Cỏ cây tàn tạ thoáng bâng khuâng
Thu dẫu xa rồi vẫn yêu thu
Hồn thu se sắt gió hoang vu
Nhìn bao lá chết đông đang tới
Nhòa nhạt tình ơi giấc mộng du...
Kỷ niệm đong đầy những ước mơ
Tình phai như lá úa sang mùa
Thu đi tình mong manh sương khói
Lòng bơ vơ tiếc nuối ngẩn ngơ!
Đừng như tuyết lạnh giá chiều đông
Tình thu yêu dấu mãi trong lòng
Giữ trái tim nồng nàn ấm áp
Yêu mãi thu vàng tình nhớ nhung.
Phạm Thị Minh-Hưng
*
.Bài 62/
THU MỘNG MƠ
Yêu Bốn Mùa
Ừ, em yêu hết mùa thu
Anh về quét lá đợi chờ tình em
Bao nhiêu lá rụng bên thềm
Là bao ước mộng êm đềm ngóng trông
Rồi ta yêu hết mùa đông
Mặc cho bão tuyết lạnh lùng ngoài hiên
Ta quên hết cả muộn phiền
Em như cô Tấm ngoan hiền ngày xưa
Tình ta biết mấy cho vừa
Mình yêu tiếp nối bốn mùa nhé em
Qua năm mình sẽ yêu thêm
Mãi yêu em nhé ấm êm mặn nồng...
Tình ta đẹp mãi bềnh bồng
Như mây trắng với nắng hồng trời xanh
Em là mây gió là anh
Bên nhau chẳng chút ngại ngần cứ yêu...
Mặc đời mưa gió liêu xiêu
Trăm năm chỉ có tình yêu đôi mình
Đẹp xinh như ánh bình minh,
Đêm thu trăng sáng lung linh soi thềm,
Ngân Hà giải lụa nhung mềm
Tình ta muôn thuở dịu êm nồng nàn,
Mãi yêu dẫu tháng ngày tàn
Tình-mơ-mộng đẹp hơn ngàn ý thơ!
Phạm Thị Minh-Hưng.
*
.Bài 63/
ĐỪNG KHÓC TÔI...
Đừng nhỏ lệ làm hồn tôi vấn vương,
Xót xa hoài giọt nước mắt sầu thương
Xót xa hoài giọt nước mắt sầu thương
Cõi hồng trần bao ngày tháng vô thường
Xin đừng khóc đời tôi đâu đã hết
Tôi còn đây tình đời làm sao chết
Vẫn ngậm ngùi se sắt giữa trời đông
Tôi còn đây là ngọn gió mát lòng
Là sương đọng mỗi bình minh thức dậy
Là nắng hồng soi rọi mỗi sáng mai
Nắng vui đùa trải thảm dưới chân ai
Tôi vẫn còn đây hỡi người tình mộng
Trong vườn cây xào xạc lá vàng bay
Tôi là trăng ve vuốt vai em gầy
Là giọt mưa chiều ướt sợi tóc mây
Là sao sáng giải Ngân Hà đêm mộng
Là sóng âm vang đùa bãi cát dài
Tôi không chết đâu chỉ là cơn mộng
Xin đừng nhỏ chi giọt lệ thương đau
Nếu yêu tôi đừng nặng sầu vương
Ta mãi bên nhau ngày tháng mộng thường...
...Tôi vẫn còn đây - tôi đã chết đâu!
Phạm Thị Minh-Hưng
[Thơ cảm tác từ bài: Do not stand by my grave and weep
Mary Frye - Đừng đứng trước mộ tôi mà khóc _2013)
*
Bài 64/
Em đứng nhìn mưa-mưa miên man
Buốt lạnh tâm can gió ngút ngàn
Thương chiếc lá buồn trên cỏ lạnh
Hoàng hôn chìm khuất bóng chiều tan
Thu về rồi nhỉ phai màu lá
Se lòng mây xám phía trời xa
Anh hỡi tình ta giờ đã muộn
Em phương này mắt ướt nhạt nhòa
Mưa tháng 10 sao buồn hắt hiu
Âm thầm quạnh vắng nỗi cô liêu
Hồn em thổn thức tình nhung nhớ
Hơi thở nghẹn ngào đâu dấu yêu!
Nhớ mãi lần nào em tiễn đưa
Anh về nơi ấy đứng trong mưa
Bóng anh xa khuất tình rơi rụng
Ngập kín hồn em nuối tiếc xưa
Từ đó u buồn ướt đẫm tim
Tháng 10 xa cách nát tơ duyên
Em giữ trong lòng bao kỷ niệm
Sóng biển xôn xao giữa lặng im.
...
Phạm Thị Minh-Hưng.
*
.Bài 65/
SẮC KHÔNG
Sắc không một cõi hư vô
Lạc vào thoáng mộng lững lờ chiêm bao
Tìm đâu bờ bến hư hao
Giật mình hồn chợt xanh xao lạnh lùng
Chỉ là ánh nến mông lung
Chập chờn dáng ngọc ngập ngừng bước hoa
Sầu tôi giữa mộng nhạt nhòa
Sắc không rớt xuống tình xa hững hờ...
Phạm Thị Minh-Hưng.
*
.Bài 66/
Thu đến mang muôn ngàn nỗi nhớ
Thu đong đầy tiếc nuối ngu ngơ
Chiều buồn tênh lá đổ bơ vơ
Sương thu mỏng hắt hiu bơ thờ
Nắng mong manh mây mù lối cũ
Hoa tàn cỏ úa cõi hoang vu
Khung trời xám ngắt mờ sương khói
Thu vàng phai tình thu hững hờ...
Thương lắm chiếc lá xanh mơn mởn
Đóa hồng nhung nồng ngát hương say
Mơ bước chân ai thời gấm lụa
Chỉ nghe tiếng lá xạc xào bay
Sao mãi hoài mơ bóng trăng xa
Rừng thu lặng lẽ một mình ta
Chiều nay lối vắng thênh thang quá
Bước âm thầm nuối tiếc tuổi xuân qua....
Phạm Thị Minh-Hưng
*
Bài 67/
TÌNH KHÚC MƯA 68
(TÌNH CHIA XA)
Trời buồn mưa rơi mau
Màn mưa giăng giăng sầu
Tình ơi sao câm nín
Anh có biết tình đau?
Trong mưa anh đứng đợi
Nước mắt có rơi đầy
Lời chia ly dấu kín,
Mưa nhạt nhòa bay bay...
Tiếng sáo ai sầu lay
"Giọt mưa thu" ray rứt
Hiu hắt tình phôi phai
Tình hỡi nào có hay?
Đi bên nhau bước vội
Mưa ướt cả khung trời
Anh lặng im-giận dỗi
Ôi, tình buồn chơi vơi!
Em ngây ngô không hiểu
Có lầm lỗi điều chi
Anh hờn ghen không nói
Tình chia ly, chia ly...
Tình bão giông tả tơi
Ta mất nhau thật rồi
Phượng sân trường tê tái
Mưa vẫn rơi vẫn rơi...
Phạm Thị Minh-Hưng.
*
.Bài 68/
Ai gởi cho tôi bài thơ buồn
Bài thơ thương nhớ, giọt mưa tuôn
Một ngày cuối hạ mùa ly biệt
Quên lời ước hẹn đã vấn vương
Nhớ không một chiều rất xa xưa
Hàng dừa xanh lá, đứng bên bờ
Ta đã có nhau chung lối mộng
Che cùng chiếc nón dưới trời mưa
Đã hẹn đừng xa - Tình ước mơ
Tuổi học trò nhung gấm hững hờ
Sao chia tay một ngày nắng hạ
Rồi xa, xa mãi có ai ngờ!
Mùa thu nào tôi cũng bơ vơ
Hàng dừa nay già héo xác xơ
Vẫn còn nhung nhớ ngày yêu cũ
Lòng tôi quạnh vắng đến bao giờ?
Tôi bước một mình chiều nắng phai
Bâng khuâng lối nhỏ mắt mi cay
Có phải dấu chân ai ngày đó
Vẫn còn in đậm ở nơi này?
Phạm Thị Minh-Hưng.
*
Bài 69/
Hoa Cỏ Dại.
Em - cành hoa dại giữa vườn cây
Cánh mỏng manh tự tại thơ ngây
Vô tình, một thoáng anh nhìn thấy
E ấp hoa cười - Ôi phút giây
Hoa trắng nhẹ lay lay gió bay
Thoảng hương đồng nội nắng ban mai
Bên triền cỏ ướt mềm sương sớm
Thanh khiết hương hoa níu gót hài
Em, cành hoa dại thắm sương mai
Nở muộn màng bên lối cỏ may
Cánh trắng nhẹ êm màu tơ lụạ
Bình minh hong nắng ấm mơ say
Anh có buồn khi hoa tàn úa,
Rũ trong chiều, nắng bỗng gắt gay,
Có nhỏ vài giọt lệ thương vay,
Khi hoa héo không lời từ biệt?
Phạm Thị Minh-Hưng
*
.Bài 70/
THÁNG TÁM TÌNH HƯ HAO
THÁNG TÁM TÌNH HƯ HAO
Tình xa phút chốc nào ngờ
Ơi tình day dứt bơ vơ biển chiều
Lạc vào lối mộng liêu xiêu
Tìm nhau chi để cho nhiều trái ngang
Cõi tình cay đắng dở dang
Thu về hiu hắt lá vàng xót xa
Màn sương mờ phủ bao la
Heo may giá buốt chiều qua ngập ngừng
Tình xanh xa vắng lạnh lùng
Bóng đêm vò võ chập chùng mộng du
Tìm đâu chiếc lá chiều thu
Bay theo gió cuốn mịt mù chốn nao!
Hoàng hôn nắng ngả xanh xao
Bao con sóng đổ hư hao đoạn trường
Vàng thu lá úa sầu vương
Âm thầm tiếng sóng tiếc thương muộn màng...
Phạm Thị Minh-Hưng
(K-Vũ-U- căn bệnh thế kỷ)
SG -T6 - 21/8/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét