Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2014

HOA TÍM LỤC BÌNH - THƠ NHẠC





Hoa Tím Lục Bình


Thương sao hoa tím lục bình,
Lênh đênh sông nước, một mình nắng mưa,
Sáng trưa chiều tối bơ vơ,
Trôi theo dòng chảy biết chờ đợi ai 

Duyên hờ một kiếp ngắn - dài,
Về đâu hoa tím dòng đời về đâu?

Dạt vào rạch cạn chiều nao,
Liu riu sông nước nơi đâu bến bờ? 

Trời cao con nước lững lờ,
Hoa tim tím biếc ngẩn ngơ lối về,

Nước trôi gió cuốn não nề,
Tím đời tím nhánh sông quê thuở nào, 

Chiều hoang sóng gió thì thào,
Thương em, hoa tím bọt bèo bãi xa.

Lục bình trôi nổi đời hoa,
Ngậm ngùi hoa tím... Bến xa đâu tìm...

Phạm Thị Minh Hưng

* 

GIỮ CHÚT HƯƠNG NỒNG





Giữ Chút Hương Nồng

Bụi thời gian vướng đầy tóc mây
Rồi ra...chẳng biết sẽ bao ngày
Thì thôi quên hết thời giông gió,
Yêu đời như thuở ấy, thơ ngây

Vần thơ sao cứ rụng đầy tay
Nhặt vào gom góp giấc mơ say
Lục tìm chi nữa... Tình xa vắng
Ngày lại qua ngày mây vẫn bay...

Kỷ niệm đếm mòn các ngón tay
Gió đời thổi mãi nhạt mầu mây
E ấp hai tà Em áo trắng
Tuổi mộng bao giờ biết nhạt phai...

Ta gặp nhau đây đã bao năm
Thời gian ngần ấy mấy cung trầm
Gặp nhau mầu tóc pha sương muối
Mà lòng cứ ngỡ tuổi mười lăm

Giữ cho nhau nhé chút hương nồng
Dẫu đời bạc bẽo có thành không
Cơn mê một thuở Tình quên lối
Tơ trời lạc bước chẳng hoài mong...

Phạm Thị Minh-Hưng
[Viết tặng người bạn Thời Áo Trắng ngày xưa]


Chủ Nhật, 16 tháng 2, 2014

Valentine Mùa Tình Nhân Đã Mãn & VALENTINE ẢO MỘNG


1297751875_10770784-chai dau
Tình nhân ơi, mùa vàng son đã mãn
Có khóc cạn nước mắt cũng vậy thôi
Mím môi cho mặn mà thêm kỷ niệm
Cuộc tương phùng thường mang nghĩa chia phôi!
Tôi vo tròn sợi tóc em huyền tuyệt
Buộc lại trần ai mối gút thăng trầm
Lần mò mãi vuột tay vào vô tận
Níu áo em về một nhúm hư không!
Em ngã vào vòng tay người xa lạ
Hồn trơ đá tảng lạnh ngắt dung nhan
Giấu đời nhau cho tàn hơi mục rã
Trong trái tim em đã biết hoang đàng
Mùa tình nhân còn hoa hồng, rượu đỏ
Em đi bỏ lại một chỗ em nằm
Đêm trở mình động thức mùi hương cũ
Tôi chong đèn ngồi bẹp xuống trăm năm…
Hư Vô
Bài Thơ Cảm tác:
Valentine Ảo Mộng 

Dấu yêu hỡi mùa vàng son còn mãi
Trên má hồng, mắt biếc nụ son môi
Tình chất đầy trong khu vườn kỷ niệm
Dù tương phùng hay lúc đã chia phôi

Sợi tóc ngày nào trao nhau huyễn tuyệt
Vẫn còn đây bước vạn nẻo thăng trầm
Trong cơn mơ lạc vào vô cùng tận
Ta gặp nhau rồi, dẫu choáng váng hư không!

Đời xô ngã tình ta thành xa lạ
Tảng băng buồn bỗng lạnh ngắt dung nhan
Hai cuộc đời xa - Tình như mục rã
Trái tim Em biết gõ nhịp hoang đàng

Mùa Valentine vẫn hoa Hồng vang đỏ
Anh đi, bỏ lại hoang vắng - sầu miên man
Hoa vẫn ngát hương, nhớ thương đã cũ
Em một mình...Ảo mộng đến trăm năm...

Phạm Thị Minh-Hưng

*
http://canhlantrang.blogspot.com/2014/02/valentine-ao-mong.html