Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013

Ca Khúc Về Cha

Ca Khúc Về Mẹ

Nửa Vòng Trái Đất_PTMH - Thuyền Bỏ Bến Sông_HH



Nửa Vòng Trái Đất là đâu
Nơi trưa nắng đổ, nơi nhàu bóng đêm,
Em say giấc ngủ ấm êm,
Còn Anh lạnh giá giữa miền tuyết rơi,
Ở đây, gà gáy sương mai,
Nơi ấy, chiều đã trôi dài hoàng hôn,
Saigon, nắng rát, mưa tuôn,

Nơi Anh tuyết giá, mây buồn, lạnh căm,
Trùng dương cách trở xa xăm,
Vì đâu trời đất âm thầm cách chia,
Bơ vơ không có lối về,
Ngày đêm, sớm tối, cơn mê võ vàng!
Ai xui vận nước ngổn ngang,
Tình riêng trăm nỗi bẽ bàng, ngóng trông
Phạm Thị Minh-Hưng

**
THUYỀN BỎ BẾN SÔNG
Vì đâu thuyền bỏ bến sông,
Kẻ đi người ở, cho lòng vấn vương.
Anh giờ thân gởi tha phương,
Em còn ở lại quê hương thẫn thờ.
Ngày xưa một thuở đợi chờ.
Sông sâu lỡ nhịp, bến bờ xa xôi.
Đêm đêm ôm gối lệ rơi,
Ngày buồn, nhớ đứng nhớ ngồi phương xa.
Rồi mai nhật nguyệt phôi pha,
Hoa xưa tàn tạ, tình ta nhạt nhòa.
HH
**



Thứ Ba, 27 tháng 8, 2013

Trăng Đào Nguyên - Nhạc_Tranh Vẽ của Hoa Sơn


Trăng Đào Nguyên
Nhạc và lời: Hoa Sơn Lê Minh Luân
Cảm tác từ Thiên Thai và Tống Biệt
Ca sĩ: Xuân Phú
Trăng Đào Nguyên
Trăng vàng treo mối tình buồn
Đàn trầm buông tiếng than
Đường trần gian duyên lở làng
Bồng Lai tiếc thương
Còn đâu lối xưa làng cũ

Đêm biệt ly trăng buốt lạnh hồn
Bầy hạc trắng nỉ non
Ngọc Tuyền trôi xa ngút ngàn
Tìm đâu Giáng Hương
Trần gian biết bao sầu vương
Thoáng trong giấc mơ về Đào Nguyên
Làn mây trôi lơ lững khoang thuyền
Muôn nghìn hoa lá rơi thềm trăng
Nồng nàn hương ngọt ngào âm sắc
Gió ru tiếng sáo đàn rền vang
Nghìn âm ba se sắt tơ lòng
Ôi thời gian nhớ nhung duyên trần mang
Một lần đi nghìn trùng cách xa
Hoa đào rơi luống ngậm ngùi
Nợ duyên chỉ thế thôi
Đàn hạc bay xa khuất trời
Vầng trăng xẻ đôi
Sầu thương biết bao giờ nguôi
Hoa đào rơi luống ngậm ngùi
Một đêm bước xuống trần ai
Từ đường mây đưa tiễn chàng
Trần duyên vỡ tan
Nghìn năm ….khóc trăng …. Đào Nguyên

Tranh vẽ của Hoa Sơn




Tưởng Dung - Thơ Hư Vô - Hoa Sơn Trang_Lê Minh Luân


XA
雲想衣裳花想容
(李白, 清平調其一)

Vân tưởng y thường hoa tưởng dung 
(Lý Bạch, Thanh bình điệu kỳ 1)


Chiều buông theo điệu buồn giọng biển
Trời không chân đất cũng không cùng
Hồn vía phiêu diêu mùi hương cũ
Vân tưởng y thường hoa tưởng dung.


Gọi tên em, cùng bờ cạn biển
Cho liễu xưa còn mãi xuân thì
Tóc em phơi kín đường mộng mị
Anh bước vào để biết cuồng si.


Một chút đời nhau còn lãng phí
Thì ngày sau chắc dễ gì quên
Áo em mỏng thấu ngang trời đất
Bỏ anh chết đứng giữa vô biên.


Tay ôm chưa giáp chiều linh hiển
Em quay lưng bỏ biển, vào đời
Anh đứng đợi mây đan thành áo
Mặc suốt trăm năm để nhớ người…

(http://www.thivien.net/ )
www.thivien.net ›
**
THANH BÌNH ĐIỆU
I.

Vân tưởng y thường hoa tưởng dung,
Xuân phong phất hạm lộ hoa nùng.
Nhược phi Quần-Ngọc sơn đầu kiến,
Hội hướng Dao-đài nguyệt hạ phùng.

Chú thích: 1/ Năm 744, nhân Đường Minh hoàng và Dương quý phi thưởng hoa mẫu đơn mới nở, có mời tác giả LB tới. Ông ứng khẩu tặng một loạt 3 bài. Bài thứ nhất này tả nhan sắc Dương quý phi. 2/ Quần Ngọc, tên núi, nơi Tây vương mẫu, (theo truyền thuyết là bà chúa cai quản các tiên) cư trú. 3/ Dao đài, là đài làm bằng ngọc dao, nơi người đẹp họ Hữu Nhung ở ẩn.

--Dịch nghĩa: --
  Ba Bài Vần Điệu Lúc Thanh Bình

bài 1

Áo quyện như mây, dung nhan như hoa.
Gió xuân phất nhẹ qua hiên trưng hoa tươi còn ướt sương, 

đưa hương thơm ngát.
Nếu không phải đã thấy ở đầu núi Quần Ngọc,
thì hẳn là đã gặp ở điện Dao Đài dưới ánh trăng.

-- Bản dich của Trần Trọng San --

ĐIỆU HÁT THANH BÌNH
I.

Mặt tưởng là hoa, áo ngỡ mây ;
Hiên sương phơ phất gió xuân bay.
Nếu không gặp gỡ trên Quần-Ngọc,
Dưới nguyệt Dao-Đài sẽ gặp ai.

-- Bản dịch của SongNguyễn HànTú -- 


Ẩn trong giải lụa mây thân diễm tuyệt
Hương hoa nồng theo gió quyện hiên sương
Quần Ngọc xưa chắc đã gặp tiên nương
Hay tại chốn Dao Đài trăng vằng vặc

-- Bản dịch của NguyễnTâmHàn --

Bên hiên hương thoảng ngất ngây
Tiên nương trong giải lụa mây tuyệt vời
Phải chăng đã gặp đâu rồi
Không trong Quần Ngọc chắc nơi Dao Đài

--Bản dịch của Anh Nguyên--

Điệu hát thanh bình I

Áo tưởng mây, mặt tưởng hoa,
Gió xuân, hoa móc mượt mà thắm tươi.
Nếu không Quần-Ngọc dạo chơi,
Dưới trăng đã gặp hội nơi Dao-Đài...

--Bản dịch của Nguyễn Minh--

Áo quyện như mây, mặt tựa hoa
Bên hiên gió thoảng ngát hương xa
Nếu non Quần Ngọc chưa từng gặp
Dưới nguyệt đài Dao hẳn thấy qua

--Bản dịch của Ngô Tất Tố--

Thoáng bóng mây hoa, nhớ bóng hồng,
Gió xuân dìu dặt, giọt sương trong.
Ví chăng non Ngọc không nhìn thấy,
Dưới nguyệt đài Dao thử ngóng trông!

--Bản dịch của Trần Trọng Kim--

Mây tưởng áo xiêm, mây tưởng mặt,
Được gió xuân, khí chất tốt bừng.
Trên Quần-Ngọc đã thấy chăng,
Hoặc Dao-Đài gặp dưới trăng ngày nào.

--Bản dịch của ĐBĐ & BKĐ--

Áo như mây nổi, mặt hoa cười,
Gió nhẹ qua hiên, hạt móc tươi.
Ví chẳng phải người trên núi Ngọc,
Dưới trăng âu hẳn khách Dao-đài.

--Bản dịch của Chi Điền--

Nhìn mây tưởng áo xiêm Nàng,
Trông hoa luống tưởng dung-nhan nữ-kiều !!
Gió xuân dáng điệu mỹ-miều,
Hoa-dung lộng-lẫy yêu-kiều sương mai.!
Nàng tiên Quần-Ngọc, Thien-Thai,
Hay là Ngọc-Nữ Dao-Đài dưới trăng ?

--Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu--

Dáng phảng phất hoa, áo quyện mây,
Ngoài hiên gió thoảng móc hoa đầy.
Đầu non Quần Ngọc như chưa thấy,
Dưới nguyệt Dao Đài hẳn gặp đây.


-- English --

A SONG OF PURE HAPPINESS I

Her robe is a cloud, her face a flower;
Her balcony, glimmering with the bright spring dew,
Is either the tip of earth\'s Jade Mountain
Or a moon- edged roof of paradise.

*
http://www.hoasontrang.us

Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013

HOA TÌNH YÊU - BESAME MUCHO_KISS ME A LOT




HOA TÌNH YÊU


Em biết tình em rất dại khờ
Mảnh tình yêu dấu cứ ngu ngơ
Nhủ lòng, thôi nhé đừng mong nhớ
Thu đến, thu đi sao mãi chờ

Vẫn biết tình là một giấc mơ
Cùng Anh trong mộng dệt vần thơ
Hát khúc nhạc tình ca âu yếm
Trải tình bên gấm vóc nhung tơ...

Tình em hoá đá, khối tình mơ
Đá nở ngàn hoa,  biếc nhuỵ chờ
Đợi anh em đợi, hoài  trong mộng
Kết duyên tơ tóc, mối tình thơ

Anh hỡi dòng đời có nổi trôi
Lụa là tình mộng dẫu phai phôi
Tình em - Mộng vẫn còn nguyên mới
Đón chờ Anh - tặng đóa Xuân ngời...

Phạm Thị Minh-Hưng
*