Thứ Tư, 15 tháng 6, 2016

HÃY LÀ MÔT ĐOÁ VÔ THƯỜNG

Hãy Là Một Đóa Vô Thường.

Tôi ngồi đối mặt với tôi,
Với nguyên một nỗi chơi vơi nhạt lòng,
Tôi ngồi xót buổi tàn đông,
Làm sao giữ lại, chút nồng hương phai,
Ô hay, hun hút đêm dài,
Như vừa tỉnh mộng, có ai bên mình,
Phù du một kiếp buồn tênh,
Thời gian hờ hững, lênh đênh phận người,
Kiếp người như sao đổi ngôi,
Có không, còn mất, rã rời, vấn vương,
Hãy là một đóa vô thường,
Cho đời còn chút phấn hương ấm nồng.

Phạm Thị Minh-Hưng.
[Ngày 07/12/2012
tạo Blog-http://canhlantrang.blogspot.com/]


Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2016

NHỚ MỘT MÙA XUÂN

Bài 101/



NHỚ MỘT MÙA XUÂN

Nhớ mùa xuân cũ vời xa
Tâm tư chết lặng tháng ba dại khờ
Con đường đi học mịt mờ
Đâu em vạt áo xanh mơ hữu tình


Ơ kìa, ngọn gió bình minh
Bỗng dưng lạnh ngắt - giật mình trối trăn
Trời mây ẩn khuất cung hằng 
Tìm đâu thấy nửa vầng trăng nhiệm màu


Ấm êm một thuở bên nhau
Nghe như tiếng gãy nát nhàu đêm hoang
Bàng hoàng lạc dấu thiên đàng
Trần gian lạnh lẽo hoang tàn xác xơ


Cõi tình tan tác tỉnh mơ
Xuân tìm đâu thấy tình hờ hững xa
Ven rừng lá đổ người qua
Suối nguồn khô cạn nhạt nhòa bóng đêm


Những chiều mắt ướt chênh vênh
Hoàng hôn tím ngắt gập ghềnh gió sương

... 
Xuân xưa phai nhạt sắc hương
Ngày xuân tan tác đoạn trường xót xa


Tình đời dâu bể phôi pha
Biển xanh dạo khúc tình ca lỡ làng

Phạm Thị Minh-Hưng 

Bài 102/




TÌNH XUÂN.
Cánh bướm la đà bên khóm hoa 
Vàng xanh đỏ tím lẫn hoa cà 
Hoa bướm, bướm hoa xuân cuống quít 
Mơ màng hoa bướm bản tình ca
Vườn Xuân nao nức xiết bao tình
Hoa cười trước ngõ nắng lung linh
Khoe sắc muôn màu xanh lộc mới
Lộng lẫy Nàng Xuân tươi đẹp xinh

Lụa là thấp thoáng bóng giai nhân
Đâu đây vang khúc hát mừng xuân
Rộn rã lòng người như mở hội
Đón Xuân đằm thắm mộng tràn dâng

Xuân ơi hãy ở mãi nơi đây
Hoa bướm tưng bừng mộng ngất ngây
Bên nhau Xuân nhé đừng xa cách
Muôn thuở tình xuân - tình đắm say...

Phạm Thị Minh-Hưng 
7 Tết Ất Mùi - 25/2/2015

* Bài 103/




Nhạt Nhòa

Này em một giấc bình thường
Mặc đời sóng gió đoạn trường nhé em
Mơ màng điệu nhạc ru êm
Như qua cơn mộng - môi mềm héo khô

Quên đi ngày tháng hững hờ

Mây bay gió thổi bơ vơ canh dài
Bềnh bồng nỗi nhớ phôi phai
Cơn mưa đổ xuống u hoài lối qua

Này em một giấc mơ hoa

Tình thơ mộng đẹp nhạt nhòa bóng đêm
Ngày mai nắng ấm sẽ lên
Cỏ hoa thôi hết muộn phiền gió sương

Bình minh sẽ ngạt ngào hương

Yêu đời yêu mãi đoá hường tình yêu.
Bơ vơ sóng đổ muôn chiều 
Mình em giấc mộng liêu xiêu mỏi mòn

Phạm Thị Minh Hưng
SG. T4-17-6-2015

Bài 104/




ĐỪNG ƯỚC MƠ

Chuông đổ năm xưa giữa giáo đường
Giáng sinh cầu nguyện chuyện yêu đương
Xin Chúa lòng lành tròn nguyện ước
Đêm đông chung bóng tình vấn vương

Rồi một ngày anh chợt vắng xa
Chiều xuân năm ấy tình phôi pha
Vì đâu đành đoạn quên thề hẹn
Anh có biết không mắt lệ nhòa

Noel này Giáo đường không anh
Tình ta xa cách mộng tan tành
Duyên nợ kiếp này chưa nặng gánh
Còn chi mơ ước hỡi trời xanh?

Ai phụ lòng ai tình xót xa
Đời chia hai ngả khóc tình ta
Anh có mơ gì không nơi ấy
Mình em một bóng tiếc ngày qua

Anh còn đâu đó hỡi tình ơi
Em ôm sầu nhớ hồn chơi vơi
Hằng đêm day dứt bao hoài niệm
 - Tình còn chi
... đừng mơ ước xa xôi.!



Phạm Thị Minh-Hưng.

(Bài thơ cho Yth)


Bài 105/



NỤ TÌNH

Tuyết rơi lạnh buốt ngày đông
Co ro e ấp không trung ủ buồn
Hồng hoa nụ đẫm hơi sương
Tìm đâu hơi ấm chiều vương nỗi sầu

Tuyết rơi hoa cỏ xanh xao
Hồn hoa héo úa buồn sao lạ - buồn...
Mong Xuân nắng trải đầy vườn
Tan đi tuyết giá nụ hường nở xinh

Lung linh ấm áp bình minh
Tặng nhau anh nhé nụ tình ngát hương,
Hồng hoa cánh mỏng vấn vương
Trăng vàng soi bóng dòng thương Ngân hà...

Phạm Thị Minh-Hưng

Bài 106


CÀNH LAN TRẮNG

Có phải đôi mình mắc nợ nhau
Dù xa cách trở núi sông sâu
Dù năm tháng cũ xa tầm với
Dù gần gang tấc hay chia phôi?

Ngày ấy vườn xinh có nhiều hoa
Mai vàng hồng đỏ dáng kiêu sa
Pen-se' tim tím mong manh cánh
Lả lướt bên cành Mi-mo-sa

Ngày ấy cành Lan lá biếc xanh
Trong vườn hoa nắng nụ tròn xinh
Lung linh hoa lá lay trong gió
Tình trong e ấp ánh bình minh

Mình đã nợ  gì đây hỡi anh 
Những ngày tháng cũ quá mong manh
Ôi cành lan trắng, tình trong trắng
Bao giờ tìm thấy mộng ngày xanh

Mình đã nợ nhau. thật mất rồi
Cành hoa Lan trắng Giáng hương ơi
Tỏa chi hương ngát thơm ngày cũ
Hư ảo đời nhau giấc mộng đầu...


Phạm Thị Minh Hưng





Bài 107/



Bài Thơ Áo Tím.

Áo tím em ngồi trong chiều mơ
Tóc xỏa bờ vai dáng hững hờ
Khép nép trầm tư bên cửa sổ
Mong chờ một nửa mảnh trăng thu

Màu tím áo em tím mộng mơ
Để ai thơ thẩn lẫn dại khờ
Có phải đã quen từ kiếp trước
Áo tím yêu kiều vạn ý thơ

Em nhớ thương ai vẻ u hoài
Bên con chim nhỏ nhốt lẻ loi
Chim như buồn lắm đang sầu nhớ
Bóng dáng người thương thoáng trong mơ?

Lá thu vàng úa đổ chiều thu
Lối về như trải lụa mong chờ
Bài thơ áo tím tương tư tím
Em có hay tình tôi bơ vơ?

Phạm Thị Minh Hưng.

Bài 108/




TÌM NỬA VẦNG TRĂNG

Anh đã đi em còn nơi đây
Hồn em ngây dại xót xa đầy
Anh xa - xa mãi cùng năm tháng
Một bóng đi về tình đắng cay

Chiều thu mà ngỡ giữa mùa đông
Sao buồn chua chát nhớ âm thầm
Anh có biết lòng em tan nát
Lá vàng tơi tả hồn bâng khuâng.

Bao giờ anh trở lại hỡi anh
Cùng nhau ta dệt lại tình xanh
Như đã hẹn thề năm tháng trước
Dang dở mộng lòng khóc xuân xanh!

Lời thơ anh viết xót xa thay
Đừng buồn cô quạnh tấm thân gầy
Đừng hiu hắt nhớ sầu ly hận
Em hãy tìm anh trong giấc say!

Em đã mơ nhiều những đêm đông
Sao lòng càng trống vắng thinh không
Tình em như chết trong hoang lạnh
Làm sao có được nửa vầng trăng!

Phạm thị Minh Hưng

Bài 109/

Cánh hoa đào như đẹp và bí ẩn hơn trong màn đêm tĩnh lặng



Hãy Là Một Đóa Vô Thường.

Tôi ngồi đối mặt với tôi
Với nguyên một nỗi chơi vơi nhạt lòng
Tôi ngồi xót buổi tàn đông
Làm sao giữ lại chút nồng hương phai

Ô hay, hun hút đêm dài
Như vừa tỉnh mộng có ai bên mình
Phù du một kiếp buồn tênh
Thời gian hờ hững lênh đênh phận người
...

Kiếp người như sao đổi ngôi
Có không - còn mất rã rời vấn vương
Hãy là một đóa vô thường
Cho đời còn chút phấn hương ấm nồng.

Phạm Thị Minh-Hưng.








Bài 110/

 
XUÂN VỀ QUÊ NỘI

Có phải là mơ hay đang sống thật
Giữa đất trời Hà Nội những ngày qua
Về quê xa tìm thời thơ ấu cũ
Gió bão đời mờ xóa giấc mơ hoa

Hà Nội - Thái Bình không còn xa lạ 
Một sớm xuân nồng gió nhẹ chơi vơi
Nỗi nhớ quê xưa hồng lên đôi má
Hà nội - Thái Bình lấp lánh niềm vui...

Lòng nao nao bước vội những ngậm ngùi
Trời vẫn rét nhưng lòng xôn xao nắng
Mãi mãi người ơi, tình quê nồng ấm
Xuân đang về nắng đẹp rộn ràng vui

Mưa đừng rơi, nắng hồng đang vẫy gọi
Náo nức tưng bừng lễ hội đầu năm
Lòng dạt dào bao cảnh đẹp tình thân
Tha thiết quá tình xuân nơi đất Bắc.

Phạm Thị Minh-Hưng