Thu ơi ai dấu vạt nắng hồng Đâu ánh bình minh lấp lánh trong Mình em thơ thẩn đôi vần lạc Hoàng hôn mộng mị nát tơ lòng Em ngồi đong đếm những xanh xao Tình xưa xa vắng tự thu nào Nhặt bao chiếc lá phai màu úa Ấp ủ tình thu đã hư hao Em mơ những giọt nắng ngọt ngào Đóa hồng đỏ thắm nở trên cao Chan chứa tính yêu xuân lơi lả Vườn hoa ong bướm mấy xôn xao Vẫn biết chỉ là mơ thế thôi Cho lòng thêm một chút ngọt bùi Để bước chân buồn thôi tơi tả Mặc gió sương chiều ướt lạnh môi! Mơ về nơi ấy rất xa xôi Chiều nay bão rớt ở phương trời Hồn sao đắm đuối tình mê hoặc Lòng nhớ thương hoài - Nhớ khôn nguôi! Phạm Thị Minh-Hưng.