THƠ
Còn Nửa Vầng Trăng
Sương khuya trăng đậu cành sao
Đón người lữ khách tạt vào giải khuây
Thu người che giấu vai gầy
Gặp nhau chi chốn buồn đầy hơn vui
Nửa con mắt biếc em cười
Nửa con mắt đỏ em vùi tro than
Xin đừng liếc dọc nhìn ngang
Thân em như chiếc lá vàng tàn Thu
Để cơn gió lạnh cuối mùa
Thổi tung trời đất giỡn đùa cuồng phong
Uống cho say rượu men nồng
Uống cho ngày tháng cũng gồng gánh bay
Chuốc cho anh chén rượu say
Hiện trong bóng mắt nét mày xuân xưa
Nhớ chi anh chuyện đời xưa
Tro tàn dĩ vãng gom vừa đáy ly
Hình như em vẫn kiêu kỳ
Hình như anh vẫn chai lỳ gió sương
Xa nhau đã mấy đoạn trường
Vầng trăng xẻ nửa soi đường cố nhân
Diễm Hương
CHẲNG CÒN TRĂNG HOA
Ta đi tìm rượu quán khuya
Còn cô chủ quán, còn bìa trăng non
Nụ cười em giữa màu son
Lòng ta nguội lạnh, chẳng còn trăng hoa
Áo em còn nửa vạt tà
Nửa kia lỡ để giang hà cuốn trôi
Con sông tiếc ngẩn ngơ thôi
Riêng ta chẳng tiếc, lặng ngồi ngắm em
Kể đi em, chuyện cũ mèm
Như xưa ta đã từng đêm với tình
Đã từng có lúc đôi mình
Đã từng rót rượu và nhìn người say
Làm gì có chuyện trời mây
Có chăng men rượu mượn vay đêm này
Cám ơn son đỏ, nét mày
Quán khuya còn lại vòng tay ta mềm
Rượu ơi hãy sóng sánh thêm
Dẫu con trăng khuyết bên thềm tàn canh
Như Thương
**
Khúc phượng cầu
Hẹn em về bến sông Thao
Đêm khuya ta chuốc rượu đào mời nhau
Véo von trổi khúc phượng cầu
Hài hoa lững thững nhịp câu ân tình
Mai kia cuối bãi, đầu ghềnh
Giải là não nuột bên mình còn vương
Say cho trót cuộc tao phùng
Rồi mai kia lại muôn trùng cách xa
Khóc chi hoa rụng trăng tà
Hát chi em những lời ca não nùng
Say đi em, cuộc tao phùng
Ngày mai ta sẽ núi sông cách vời
Đêm nay quên hết chuyện đời
Chan chan sóng rượu, mắt cười long lanh
Nhắc chi em, khúc biệt hành
Đêm nay chỉ biết Ta , Mình có nhau
Để ta hát khúc Phượng cầu
Thương em như thuở ban đầu vấn vương
Dù cho chớp bể mưa nguồn
Hướng dương lòng vẫn một phương não nùng
Trời đông mây đã ửng hồng
Nghìn năm nhớ cuộc tao phùng đêm nay
Cho dù tay đã lìa tay
Rượu đào men vẫn còn say đến già.
Thôi em hảy trở lại nhà
Hài hoa dần khuất như là chiêm bao.
Thanh Vân