Thứ Bảy, 18 tháng 10, 2014

THƠ MÙA THU BUỒN-CHÀO THU-HÌNH ẢNH MÙA THU



BÀI THƠ MÙA THU BUỒN

Tôi viết bài thơ mùa lá buồn
Gởi người xa vắng vẫn còn thương
Tình giờ hư ảo chia ly lắm
Nhung nhớ tình ơi, nỗi vấn vương

Biền biệt người đi chẳng trở về
Biển đời sóng đổ ngỡ cơn mê
Thu về lá rụng sầu hoang vắng
Ngâm ngùi giọt đắng mãi lê thê...

Làm sao lạc bước cõi hư vô
Sắc không - không sắc đâu bến bờ
Một thuở xôn xao giờ lạnh cóng
Người xa nơi ấy có buồn không?

Bài Thơ này gởi gió mây trôi
Lời thơ có đến được bên người
Giọng nói tiếng cười như đây đó
Vang vọng theo từng chiếc lá rơi...


Phạm Thị Minh-Hưng.
*

Một số ảnh mùa thu CY chụp sáng hôm qua ở vùng Caledon. Thời tiết u ám lành lạnh nhiều mây đen, gió nhẹ, thỉnh thoảng mưa lất phất, đôi lúc ống kính bị dính vài đốm nước. Đường hơi ướt, lá rụng đã nhiều, hơn phân nửa. CY dùng máy Nikon Coolpix P90, loại Point-and-Shoot.




Nhìn ảnh Thu đẹp của anh PH tự nhiên trong lòng xao xác như lá Thu chuyển màu. Thơ cũng bay bay nên phải chụp lấy cơ hội kẻo nguồn thơ chạy mất. 

Chào Thu.

Mùa Thu hoang vắng cô liêu
Sắc Thu màu nhớ tiêu điều hoang sơ 
Thu về mây gió lửng lơ
Không chờ không đợi hồn thơ chập chùng

Thu bay lờ lững không trung 
Nhắn người viễn xứ mông lung u hoài 
Đời người như lá Thu phai
Xanh, vàng, đỏ, úa... kéo dài bao lăm? 

Cuối Thu lá trải đất nằm
Hàng hàng lớp lớp bao năm nhìn trời
Gió mưa vùi dập tả tơi
Tuyết rơi mặc tuyết rã rời đón Đông

Trăm năm cũng thể mưa giông!
Tàn Y xếp lại vời trông cõi Trời
Thu ơi ở lại với đời
Ta về với đất hồn rời nhân gian

Vẫy tay chào kiếp Hồng nhan
Trăm năm là giấc mộng vàng thế thôi! 
Diễm Chi


























PH-HCA

Thứ Tư, 15 tháng 10, 2014

HỎI THẦM - NGÓNG MƯA THU - NỖI NHỚ CHIỀU THU

Posted: 16 Oct 2014 07:01 AM PDT

gặp một lần sao hồn ngơ ngẩn
nửa nụ cười chưa đủ làm quen
mà sao dưng bỗng như gần gũi
ấm áp đêm chong với ngọn đèn

gặp một lần tưởng chừng xa lắm
mớ bâng khuâng mãi giữ trong hồn
nghe như tiền kiếp là duyên nợ
câu hỏi chưa tròn dấu nụ hôn

mắt kia ai nhuộm xanh chờ đợi
cánh bướm vừa khua chút lãng quên
ánh chớp trong đêm xa vẫy gọi
sông thu từng giọt xuống vô tình

môi kia ai gửi lên đầu gió
gieo đậm mùi hương của ấu thơ
cánh phượng năm xưa còn đọng lại
một đời chân lạc bước ngu ngơ

rồi mai tìm ngõ vào mơ mộng
phổ nét tình chung thật khẻ khàng
ai biết con đường qua bỡ ngỡ
có còn xao động thủa trăng tan

mạc phương đình
 
Posted: 15 Oct 2014 11:23 AM PDT


Gió đẩy Thu về mây trắng quá
hơi Thu nào đọng chút kiêu sa
vẫn nghe trong nắng Hè chưa rụng
xa vắng mùa xưa dấu lụa là

Gọi nắng, nắng vàng quanh lối nhỏ
gọi mưa, mưa lẫn khuất xa vời
Thu ơi sao bước chân chùng lại
em ở phương nào nơi viễn khơi

Người xa bốn hướng đã chào Thu
ta đón thời gian tưởng ngục tù
cây khóc trong vườn hoa rũ chết
ngoài sân nắng gội chút âm u

mạc phương đình
 





NỖI NHỚ CHIỀU THU

Thu đến mang muôn ngàn nỗi nhớ
Thu đong đầy tiếc nuối ngu ngơ
Chiều lá đổ lặng lẽ bơ vơ
Sương thu mỏng hắt hiu hững hờ

Nắng mong manh mây mù lối cũ
Hoa tàn cỏ úa lòng hoang vu
Khung trời xám, phủ mờ sương khói
Thu vàng phai nào có ai ngờ...

Thương lắm chiếc lá xanh mơn mởn
Đóa hồng nhung nồng ngát hương say
Mơ bước chân ai thời gấm lụa
Chỉ nghe tiếng lá xạc xào lay...

Sao mãi mơ hoài bóng trăng xa
Rừng thu ướt đẫm lớp sương sa
Chiều nay ngõ vắng thênh thang quá
Một mình đếm bước tiếc xuân qua....

Phạm Thị Minh-Hưng


GỞI GIÓ MÙA THU - TÌNH HỜ

Gửi Gió Mùa Thu - Thơ Nguyễn Văn Hà



Em nói gửi... chút yêu thuơng theo gió
Để thu về mang làn gió đến anh
Để những đêm gió xào xạc trên cành
Anh nghe tưởng tiếng người tình bên đó!

Rồi thu đến, gió miên man sau ngõ
Lá thu vàng buồn rơi rụng trong sân
Gió mùa thu mang một nỗi bâng khuâng
Và mang cả chút huơng yêu bé nhỏ!

Anh vội vã kiếm tìm trong huơng gió
Đôi mắt huyền vương vấn giọt nắng thu
Tóc em bay theo làn gió phiêu du
Đôi môi mộng đưa anh vào quên lãng...

Anh cũng biết tình em như gió thoảng
Đến rồi đi nào ai biết mà ngờ
Để anh về đọc lại những vần thơ
Mà hối tiếc tình chỉ là nỗi nhớ!

Mùa thu đến, mùa thu về theo gió,
Dõi mắt tìm hình bóng thuở xa xôi
Này gió ơi, sao gió vẫn đơn côi
Cho ta nhắn... thôi, gió đừng thổi nữa!

NGUYỄN VĂN HÀ