Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2016

MUỘN MÀNG


MUỘN MÀNG

Tôi viết bài thơ trên đỉnh sầu
Thương cuộc tình xa vắng bấy lâu
Đoá hoa yêu nhạt nhoà hương sắc
Biển đời biền biệt, biết tìm đâu?

Mùa đông buồn tuyết rơi ngập lối
Lạnh giá khung trời buốt tim côi
Nghe trong tiếng gió lời ai gọi
Thương tình ca vang vọng chơi vơi...

Tình ơi giấc mộng quá ngọt ngào
Ngân hà xa lấp lánh ánh sao
Như mắt biếc ngày nao đắm đuối
Có biết hồn tôi bao xuyến xao?

Tôi hát bài tình ca muộn màng
Gởi gấm niềm thương nhớ mênh mang
Cõi mơ ai biết tình xao động
Giấc cô liêu ảo mộng ngút ngàn...

Phạm Thị Minh-Hưng.
SG - T7 - 19/3/2016

Thứ Năm, 17 tháng 3, 2016

TÌNH SẦU BƠ VƠ











TÌNH SẦU BƠ VƠ
Bài tình ca dang dở
Trên đỉnh sầu bơ vơ
Lá rơi đầy ngõ vắng
Hồn rưng buồn ngẩn ngơ

Thời gian lặng lẽ trôi
Đêm đông trời lạnh giá
Tình xa vắng ngàn khơi
Tiếng hát ai vời vợi

Thương tháng ngày biền biệt
Thời áo trắng học trò
Đóa tình hồng héo úa
Giữa biển đời mộng du

Tình muôn vạn ý thơ
Mộng mị đêm trăn trở

Bài hát sầu lắng đọng
Đẹp như ngàn giấc mơ...

Nỗi nhớ nào chơi vơi
Bản tình ca đơn côi
Ru hồn trong thoáng mộng
... Rồi tan vào hư không...
Phạm Thị Minh Hưng.

LẶNG LẼ HOÀNG HÔN
































LẶNG LẼ HOÀNG HÔN

Bâng khuâng thầm lặng ngắm hoàng hôn
Hồ nước mênh mông sóng gợn buồn
Nắng chiều phai nhạt tình xa thẳm
Vàng võ mây sầu bay vấn vương.

Mặt trời xuống thấp cuối chân mây
Mơ màng đâu ánh nắng cuối ngày
Hờn dỗi gì không sao lặng lẽ
Khuất dần mờ ảo phía trời tây?...

Cây trơ trụi lá đứng im lìm
Mặt hồ gợn nước ánh lung linh
Một chút nắng vàng rơi rớt lại
Hải âu luân vũ siết bao tình!

Kìa làn mây trắng lững lờ bay
Hiu quạnh hàng cây sầu gió lay
Bầy chim tan tác tìm đâu tổ
Lữ khách u hoài thương nhớ ai?

Phạm Thị Minh-Hưng.