Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2013

TÌNH CÒN MÃI XANH_PTMH - Lặn Lội Tìm Nhau_Ythnguyen_Thy Tứ


Giọt rơi
Gặp Lại Tình Xưa

Tình còn xanh mãi


Mình gặp nhau rồi Yêu Dấu ơi,
Trời mây bỗng đổi sắc tuyệt vời
Gió nhẹ mơn man làn tóc rối
Tình ta bóng mát thắm hương đời.

Cõi tình say đắm,hồn chơi vơi,
Nụ cười duyên e ấp đôi môi
Đời đã nhuộm thêm màu xanh mới
Mắt thôi buồn, nhớ nhung xa xôi

Mình đã có nhau tay trong tay
Còn gì hơn nữa giữa đời này
Cành Lan thắm nở, hương ngây ngất
Ngân Hà lấp lánh, ánh Trăng say...

Tình trốn ở đâu, chợt hiện đây
Thoáng như giấc mộng giữa cơn say
Còn chi e ngại đời giông gió
Tình Xanh, xanh mãi thế gian này

Phạm Thị Minh Hưng
 **
NHỮNG KỶ NIỆM KHÓ QUÊN

Trốn Bố Mẹ, anh em chúng tôi ra đầm Thị Nại bắt cá. Thường vào buổi chiều,

thủy triều rút xuống, để lộ ra một giải cát ướt. Nước đọng vào chỗ trũng, tạo thành vô số

Chúng tôi đi chân không, chạy ùa xuống bãi. Mỗi đứa cầm sẵn một cái vỏ lon sữa

bò để đựng cá. Dễ dàng nhất, là tìm những chú cá bống, nằm thập thò trong khoang các

mảnh chén vỡ, gáo dừa lật úp. Con cá chỉ ló ra một phần đầu. Chúng tôi nhanh nhẹn giơ

bàn tay chặn trước mặt cá, nó vội thụt vô trong. Thế là chỉ việc ngửa bàn tay, luồn vào

tóm gọn lấy nó, bỏ trong lon đã có sẵn nước và một ít rong rêu.

Cá chạy “đường trường” khó bắt lắm. Ít nhất, phải có hai đứa hợp sức bao vây,

mới dồn đuổi cá trốn chạy, nép vào một vật gì đó. Rồi mỗi đứa, xòe hai bàn tay theo thế

“gọng kìm” sẽ từ từ, khép vòng vây lại. Đôi khi, háo thắng, một đứa chụp vội, thừa thế

sơ hở, cá vùng chạy thoát! Nó “khôn” lắm: Vẫy mình môt cái, màu da xám trắng, thoắt

đã biến thành từng khoang xám, khoang nâu, khoang đen, khó nhận dạng lắm rồi! Cũng

có những con cá, ẩn mình trong đám rong rêu, hoặc một loại cỏ mọc xanh rì, cao khoảng

gang tay người lớn. Chúng tôi đưa ngang bàn chân, cầu may, tạt ngược vào bờ. Vui thích

lắm, khi nghe tiếng con cá giãy đành đạch trên cạn. Nhưng chơi kiểu này, có lúc cũng

rợn người: Lỡ gặp vỏ sò hay mảnh chén vỡ, bàn chân sẽ bị cứa rách một đường dài, tươm

Ngoài ra, cũng có thể bắt những con “đầu cua đít ốc”, đúng như tên chúng tôi đặt

cho nó: Bên trong vỏ là mình ốc, lộ ra ngoài là hình cua. Có người gọi là “ốc mượn hồn”.

Chúng tôi cũng chẳng cần tìm hiểu xem: Vốn, Trời sinh nó như thế, hay do lang thang

không nhà, nó đã tìm được một chỗ nương thân?

Cả bọn đang mê mải theo dấu những con cá, bỗng tiếng con Thơ kêu ré lên: “Trời

ơi! Chết em rồi”! Nó ôm chân, ngồi bệt trên cát ướt, mặt méo xẹo! Thơ vừa bị “cá Mau

chích” rất nhức buốt, đã rớm nước mắt! Anh Huân vội nặn máu nơi vết thương, là 1 dấu

đỏ dưới lòng bàn chân. Rồi dìu con Thơ đứng dậy. Chẳng ai bảo ai, bọn chúng đành bỏ

dở cuộc vui, tiếc rẻ ra về! Lên tới bãi cát khô, đứa nào đưa nấy nhanh chóng vùi chân vào

cát, phủi sạch, cho chân khô ráo. Con Thơ còn ráng căn dặn:

- “Nếu ai mách với Bố Mẹ, sẽ… mắc tội trọng đấy”!

Về tới cổng nhà, cả bọn lấm lét nhìn quanh. Thấy yên ắng, từng đứa lẻn nhanh

vào trong sân, tìm góc khuất giấu mấy lon đựng cá. May quá, Bố Mẹ không biết gì (?)

Mọi sự đều trót lọt. Cho đến tối, tiếng con Thơ khóc rấm rứt trên giường ngủ. Mẹ nó hỏi:

- Thơ! Con bị sao vậy?

Nó òa khóc: - Mẹ ơi! Con bị cá Mau chích, đau nhức lắm!

Rồi xong! Mọi “chiến hữu” đều tuyệt đối im lặng để giữ tròn lời hứa, chính con Thơ bội

ước, tự thú nhận tội lỗi mình.

Bố giận mắng: - Cho chết! Ai bảo trốn đi bắt cá?

 Rồi Bố vội vã chạy đi hỏi thăm trong số những dân chài giàu kinh nghiệm, là phụ

huynh học sinh của Bố. Họ bày cho Bố tới tiệm hớt tóc của ông Hương xin một mớ tóc

vụn. Bố hối hả trở về, giục Mẹ Thơ ra chuồng gà, quét gom lấy một ít phân gà khô. Bọn

anh chị em nó xúm lại, bưng bếp lò ra, nhen lửa, đốt vỏ bào, bỏ lên một nhúm than hoa,

quạt lia lịa. Than vừa bén lửa, Bố cho phân gà vào, đốt cùng với tóc. Khói bốc lên, con

Thơ ngồi trên ghế dựa, Bố cầm bàn chân nó, hơ qua hơ lại, hứng lấy làn khói.

Công hiệu như thần! Khói tỏa đến đâu, con Thơ thấy cơn đau dịu đi đến đấy. Mặt

nó tươi hẳn lên, lẫn chút ngượng ngùng, xấu hổ. May, nó nhát gan, đã thú tội…trước

nửa đêm, khỏi phá giấc ngủ của cả nhà! Chúng quen miệng gọi: “Cá Mau chích”, nhưng

thực sự, cả bọn chưa đứa nào nhìn rõ hình dáng con cá Mau ra sao. Chỉ thấy có một đụn

cát vun lên, chính giữa là một vòi nước nhỏ trào ra liên tục, như 1 cái giếng phun bé xíu.

“Nhà” của con cá Mau đấy! Có lẽ ngạnh hay vây cá đâm phải đó thôi.

Sáng ra, những con cá “chiến lợi phẩm” chiều qua, được nuôi trong lon sữa bò đã

chết cứng, nổi phềnh trên mặt nước váng rỉ sắt. Bố bắt cả bọn gom cá lại, rồi Bố lấy mấy

lớp lá chuối tươi, gói vuông vức, đem nướng “ối ái” trên than hồng. Con mèo tam thể của

Bố được một bữa ngon lành!

Nhà ở góc đường Hàn Thuyên và Bạch Đằng, gần đầm Thị Nại, nên anh em Thơ

có thêm nhiều trò chơi. Thủy triều rút: Đi bắt cá, hoặc lang thang trên bãi xem người ta

mua, bán, chuyển cá từ khoang thuyền lên. Rất nhiều thứ cá: Nục, Mòi, Dìa, Hố, Phèn,

Liệt, Lưỡi trâu, Mú, Hồng, Rựa, Sòng, Bánh đường, Ngân chỉ, Bạc má…Có lần, Thơ

thấy dân chài bắt được 1 con cá Đuối, to gần bằng cái nia! Họ xả thịt ngay trên mặt đầm,

máu loang đỏ cả một vùng nước. Thơ rất vui thích và cảm thấy mình …vô cùng quan

trọng, khi được người ta nhờ, cầm những “Mã số bí mật”, là một lô gồm đủ loại: viên đá,

vỏ sò, mảnh chén, khúc cây, vỏ chuối, đoạn mía…bỏ vào từng phần cá đã chia sẵn. Của

ai, nấy vui vẻ nhận, thật vô tư và công bằng! Thơ rất khâm phục, ai đã nghĩ ra cách bỏ

thăm đó. Lúc thủy triều dâng, anh em Thơ có thể xuống tắm, chống bè chuối, đi câu, đuổi

đám còng chạy lông ngông trên bờ, hoặc tìm bắt những con dã tràng hiền lành, màu xám

bạc, vẫn chăm chỉ, nhẫn nại, se cát ngày đêm…

Mẹ thường đem chiếu ra đầm giặt. Thơ thấy Mẹ trải rộng chiếu trên mặt nước

mặn, dùng bàn chải kỳ cọ khắp mặt trên, mặt dưới. Chải tới đâu, Mẹ cuốn chiếu, gấp dần

đến đấy. Rồi Mẹ đem lên mâm giếng công cộng sát trên bờ, xả lại bằng nước ngọt. Mẹ

hài lòng bảo: Không còn cách nào có thể giặt chiếu sạch hơn! Chính Bố cũng từng tập

cho anh em Thơ bơi lội ở đầm Thị Nại này, trước khi dẵn ra tắm ngoài biển lớn.

 Có một phụ nữ trung niên ở bên Phước Lý, thường chèo thuyền, chở gạo qua chợ

Quy Nhơn bán. Mẹ Thơ là “mối” của bà. Mỗi tháng bà Quý đem gạo cho Mẹ Thơ 2 lần.

Cập bến Thị Nại, bà cầm sợi giây ở mũi thuyền, neo quấn vào cây sào vừa dụi cắm

xuống lòng cát. Bà nhanh nhẹn cắp bao gạo ngang hông, miệng nhai trầu đỏ thắm, tươi

cười khoe: - Đợt gạo này ngon lắm, tui để dành cho chị Hai đó!

Ngon hay không, anh em Thơ chẳng để ý. Chỉ nhớ, gạo bà Quý rất nhiều sạn.

Không thể dùng rá vo, nhưng đãi sạn bằng một chiếc thau nhỏ. Gần cuối, sạn lanh canh

dưới đáy thau. Phải rất cẩn thận, lỡ sót trong nồi cơm, sạn lớn còn thấy, nhặt ra được.

Sạn tấm, nhai trúng thật ghê răng! Mỗi lần Mẹ đong gạo, anh em Thơ thường vây quanh,

đếm hùa theo, có đứa lén vọc gạo, lại còn nói chuyện ồn ào. Đếm lộn, Mẹ phải đong lại,

bắt ngồi yên, không cho đếm phụ nữa! Thuở ấy còn bé, Thơ chẳng hiểu được câu chuyện

thỏa thuận giữa Mẹ và bà bán gạo: Ký sắt (cân) và ký tay (đong lon) là gì!

Chúng tôi mến bà Quý lắm, nhất là chiếc thuyền con của bà! Một lần anh Hưng

đánh liều hỏi mượn. Không ngờ, bà vui vẻ bằng lòng ngay. Thật là một cơ hội…bằng

vàng! Đám anh em Thơ thi nhau chạy ra đầm, mạnh ai nấy leo lên. Con thuyền nhỏ tròng

trành, suýt đắm! Rồi chúng tôi cũng đã trèo được vào thuyền và hối hả bơi, chống, bằng

bất cứ thứ gì tìm thấy: Mái chèo, cái thau, mảnh ván, cây sào…Chiếc thuyền xoay vòng

vòng, nghiêng ngả vì mất thăng bằng rồi lật úp! Cả bọn cười như nắc nẻ. Nước cạn, chỉ

ngang ngực, đâu có sợ gì? Chúng tôi xúm lật thuyền lại, tát nước ra, tiếp tục chèo nữa!

Cả một đám dở hơi, nghịch phá, có đứa nào biết chèo chống gì đâu! Tội nghiệp con

thuyền và chắc đã đau lòng bà Quý! Từ đó, Bố Mẹ cấm, không cho chơi chống thuyền

nữa. Vì nếu có hỏi mượn, chắc bà Quý cũng sẵn sàng cho! Thật là một người phụ nữ hiền

lành, dễ mến. Bao năm rồi, Thơ vẫn nhớ về bà bán gạo cùng với nụ cười thật tươi, hàm

răng đen lánh, có quết trầu đỏ ở hai bên mép.

Ngoài mấy anh em Huân, Hưng, Khanh, Thơ, còn có 1 đứa bạn hàng xóm: Thằng

Hới, quê Đông Hà. Nó có biệt tài bắn chim. Chúng tôi có bổn phận làm đạn: Đất sét được

vo thành những viên bi nhỏ, đem phơi khô. Trưa nắng yên ả, mấy con chim đáp xuống

sân tìm thức ăn. Thằng Hới nheo mắt, kéo căng gọng ná thun: “Phạch”! Con một con sẻ

nằm quay trên đất! Bọn trẻ có việc làm: Chúng xúm lại làm món “cặp chả”: vặt lông, mổ

bụng, moi ruột, ướp chút hành tiêu, bột ngọt, nước mắm, kẹp vào vỉ sắt, đem nướng.

Thơm ngào ngạt! Ôi chao! Cả một bầy, chia nhau từng miếng thịt chim nhỏ xíu! Nhưng

có lẽ, đó là miếng ngon nhất trong đời!

 Một lần, thằng Hới súc mực, lau rửa cái bút máy hiệu “Visor”. Loại này, ráp ngòi

vào khó lắm, thường bị tréo ngoe: Lưỡi gà, ngòi bút một nơi, ống bút một ngả! Anh

Khanh giành sửa, làm nứt ở chỗ tay cầm, mực bị rịn ra. Thằng Hới cằn nhằn: “Cây viết

tau đang ngon lành, tụi bây làm hư rồi”! Bọn “Bắc kỳ” (mới di cư vào Nam) chúng tôi

tròn mắt, ngạc nhiên: Cái bút, ăn được hay sao, mà nó nói “ngon lành” cơ chứ?

Thơ không biết ai đã… chủ mưu vụ lấy trộm trứng chim ở trên vòm nhà thờ

 
*


Chính tòa Quy Nhơn hôm ấy. (Tiếng bình dân quen gọi: “Nhà thờ nhọn”). Chỉ còn nhớ:

Sau Thánh lễ, một buổi chiều Chúa nhật, mấy anh em nó không về nhà ngay như thường

lệ, nhưng leo cầu thang hình xoắn ốc, lên bao lơn, chỗ Ca đoàn đứng hát lễ. Chúng lẻn

vào trong mái vòm của nhà thờ. Ánh sáng buổi chiều tà từ các ô kính màu không đủ sáng.

Chúng đưa tay lần tìm trong các kẽ cột đá và vì kèo: Vô số tổ chim, vô số trứng! Túi,

mũ, áo ngoài...tất cả đều được trưng dụng để đựng trứng chim. Cả bọn mải mê lùng sục,

quên cả thời gian. Mãi tới khi hết chỗ đựng, mới tính tới chuyện ra về! Nhưng về làm sao

được, khi cửa lên bao lơn và cả ba cánh cổng lớn, cổng nhỏ ngoài sân, đều đã khóa kỹ!

Từ chỗ bao lơn của ca đoàn, nhìn qua ô kính ra ngoài đường: Ai kìa? Trời ơi! Đúng là Mẹ

rồi! Dáng Mẹ vội vàng, hớt hải. Qua song sắt của cánh cổng đã khép kín, Mẹ đứng nhìn

vào khoảng sân trước cửa nhà thờ, không còn một bóng người! Rồi Mẹ tất tả bước đi. Tội

Mẹ quá! Hẳn Mẹ đang lo lắng lắm! Làm sao có thể gọi với theo, thật to:

 - Mẹ ơi! Chúng con đang bị mắc kẹt ở trên gác chuông đây!

Nhìn thấy cuộn giây chão nối liền với quả chuông, còn rất dài, cuốn thành nhiều

vòng, nằm trên sàn của bao lơn. Anh Hưng đề nghị sẽ xuống bằng lối này. Nhưng đâu

phải tất cả đều có thể sẵn sàng tuột giây? Anh đành xung phong xuống một mình, đi tìm

ông Bảy, xin ông “giải thoát” cho đồng bọn! Không thể có người hiền hòa, đằm tính hơn

thế: Ông Bảy cười độ lượng, kiếm tìm trong chùm khóa nặng trĩu, chiếc chìa khóa cửa

lên cầu thang và bình thản mở khóa. Không một lời trách mắng, Ông chỉ ôn tồn bảo:

- Về lẹ đi! Chắc ở nhà Ba Má nóng ruột rồi!

(Chúng con rất biết ơn và quý mến Ông, người Bõ già giản dị, phúc hậu chất phác. Tứ

thời, luôn mặc bộ đồ bà ba đen, đi chân đất, bàn chân chai cứng, các ngón chân bè ra, vẫn

bước lẹp xẹp, lẹp xẹp trong nhà thờ)!

Mấy anh em Thơ rảo bước về nhà. Trứng chim đầy túi, đầy mũ và vạt áo, nhiều

vô kể, (có cái đã bị vỡ, dính chẹp nhẹp). Nhưng sao lòng cảm thấy không vui, lo lắng vì

viễn ảnh rất gần: Nắm chắc, cả bọn sẽ bị quỳ úp mặt vào tường, sau khi đã lãnh một số

roi đòn từ Bố, tỷ lệ thuận với số tuổi của mỗi...tội nhân. Bụng làm dạ chịu, nào còn dám

kêu ai! Dù Mẹ, cũng chẳng bênh nổi khi Bố nóng giận!

Ngoài trường, con Thơ nhút nhát và ít nói. Lúc thư thả, Giáo sư môn Văn lớp Đệ

Thất 2 (mọi người quen gọi: “Thầy Bài Nhỏ” để phân biệt với Thầy Đinh Thành Bài),

thường kêu nó lên, đứng bên cạnh bàn Thầy, đọc các câu chuyện ngắn trong tập Anh

Phải Sống cho cả lớp nghe: …“Nhưng còn Thằng Bò, cái Nhớn, cái Bé…Không! Anh

phải sống”...! Hoặc những đoạn văn hay:…“Sinh hé miệng cười, chàng vừa nghe tiếng

chim hót, một tiếng chim quen. Cứ mỗi mùa Xuân trước, lang thang dưới những lùm cây,

chàng thường lắng nghe tiếng ca vui của giống chim Gi, giọng trong và nhọn hoắt, điệu

kỳ quặc: Lúc đầu 3 tiếng dài lơi nhịp rồi bỗng tiếng hót đổ hồi… Chàng yêu chúng lắm,

gần như ta yêu bạn đồng tâm, bởi mỗi khi Xuân về, chúng lại ca mừng, để hợp điệu với

niềm rộn ràng, vui sướng của lòng chàng”… (Nắng mới).

Giọng “Bắc kỳ” lanh lảnh! Nó bé người nhưng to tiếng như…con ễnh ương! Thơ

cũng được Giáo sư dạy Pháp văn thương lắm. Một bạn, có vẻ rành rẽ bảo:

-Thầy Lữ có cô con gái trạc tuổi nó, còn kẹt lại ngoài Bắc (?).

** Năm lên Đệ Lục, nhóm con gái chúng tôi đi nhặt quả điệp rơi đầy sân trường

Cường Để cũ. Cặm cụi, tỉ mỉ đập ra lấy hột. Con Thơ lãnh phần đem về rang. Buổi chiều

đi học sớm, cả đám xúm lại cắn hột điệp giòn thơm, ngay trên hành lang, trước cửa Văn

Phòng còn đóng kín. Đang chuyện trò huyên thiên, bỗng cánh cửa xịch mở! Cả bọn xanh

mặt, nhìn thầy Hiệu trưởng Đinh Thành Chương bước ra với nét giận dữ. Chẳng ai dám

thưa lại lời nào, khi nhìn mớ vỏ hột điệp xả bừa bãi trên vỉa hè! Khi ấy mới sực tỉnh: Hết

chỗ hay sao, lại “nhóm chợ” trước cửa VP?! Đâu ngờ: Thầy Hiệu trưởng còn đến sớm

hơn và đang làm việc trong đó. Thầy vào lấy Sổ Điểm, tặng mỗi đứa: “2 con ze’ro gạch

đít”, môn Toán! Nguyên một hàng dài, chữ ký của Thầy... (dài không kém)! Cả bọn ngán

ngẩm: Tháng này đội sổ là cái chắc! May sao, qua hôm sau, Thầy gọi lại, tuyên bố tha

bổng. Thầy… “đập” hết mấy tá trứng vịt, bằng 2 gạch chéo và ký tên. Hú vía! Chúng con

tạ ơn Thầy! Lâu quá, không còn nhớ…đồng bọn có những ai? Các bạn hiền! (Sẻ, Huệ, Ái

Liên, Liễu, Ngọc Bội…, có tham gia “trận” này không vậy? Tình cờ bạn nào đọc đến,

hãy… tự giác, liên lạc với Thơ, chúng ta cùng làm kiểm điểm, tạ tội nhé)!


**
Một lần----------, sau giờ chơi trong năm Đệ Ngũ. Giáo sư dạy Pháp văn: “Bà Lê

Huy Huyến”, (ai cũng gọi theo tên chồng của Cô). Cô kêu Thơ lên trả bài Re’citation đầu

tiên. Mặt con Thơ còn đỏ bừng, mồ hôi dính những sợi tóc mai lòa xòa vào má. Nó “mệt

bá thở”. Vừa đọc, vừa thở dốc! Cô giáo ngạc nhiên, hơi cúi đầu, ngước mắt nhìn nó, qua

khe hở của đôi kính viễn thị. Một bạn nhanh nhảu lên tiếng:

- “Thưa cô, giờ chơi các bạn ấy nhảy dây dữ lắm”!

Nhưng có lẽ Cô còn chưa thấu hiểu giùm: Chơi nhảy dây “1 ra, 1 vào”, chạy theo

hình số 8. Nhóm con Thơ chỉ vỏn vẹn 5, 6 đứa. Hai đứa đã quay giây, nên bọn nó phải

cột túm hai vạt áo dài lại cho đỡ vướng víu và chạy… tốc lực, để khỏi bị đứt khúc. Bỏ lỡ

nhịp quay, không vào kịp, là thua! Tuy vậy, Cô vẫn mỉm cười, thông cảm và bao dung:

- “Cho em về chỗ. Sẽ trả bài sau”!

**

** Chẳng hiểu tại sao, nhóm 10-12 đứa học sinh lớp Đệ Nhị A hôm đó, lại cả gan

rủ nhau trốn học, đi Tu viện Nguyên Thiều chơi như thế! Lâu năm lâu tháng, Thơ không

nhớ hết tên các “tội phạm”. Nhưng chắc chắn, trước hết phải có mặt anh Trần Nhâm

Thân. Vì hôm đó, chúng tôi đã ghé chơi nhà anh. (Anh đừng… trừng mắt chứ)! Tiếp

theo: đủ mặt 4 đứa: Minh Hưng & Thy Tứ, Thu Ba & Xuân Trang. Anh Nguyễn Đôn

Toại (?) và …hình như có anh trưởng lớp Lê Đức Thọ nữa! “Tội qui lên đầu trưởng…lớp”!

(Hẳn anh phải…chịu trách nhiệm về vụ này rồi)! Cũng không biết là ai đã có “sáng kiến”

ôm Sổ Điểm Danh đi theo cho…chắc ăn! Chơi đùa mãi đến trưa, xe Lam ghé lại trường:

Đã tan học! Một bạn luồn cuốn sổ qua khe cửa, trả lại VP. Rồi mạnh ai, nấy vội vã về

nhà mình. Hình như gần dịp Tết hay sắp nghỉ hè gì đó, nên vụ “trốn học có tổ chức” ấy

đã không bị đem ra… xét xử. (Quá hên)! Còn nhớ mãi, những hàng cây vú sữa trái căng

bóng, sai oằn cành, trồng bên mương nước ở quê nhà anh Trần Nhâm Thân. Rất tiếc trái

còn đang sức lớn, chưa ăn được! Phải chi là ổi, mỗi đứa sẽ hái đầy bọc rồi!

***--
Có lần, chẳng cần ai “rủ rê, xúi giục”. Hai đứa T. & H. cũng “dám” khiêng chiếc

Velo-Solex của Giáo sư Cố vấn lớp nó, từ gầm cầu thang lên trên lầu. Chúng còn cẩn

thận lấy phấn, “lễ phép” ghi trên yên xe: “Chúng con cất kỹ giùm Thầy”! May sao, không

có ai phát hiện ra. Trong lớp, chúng cũng không nghe Thầy Cố vấn… than phiền gì!

Giáo Sư Cố vấn Trần Xuân Lộc hiền lắm! Thầy luôn luôn cười mỉm. Chắc Thầy

sẽ rất …kinh ngạc, khi biết “tội nhân” năm đó, không phải con trai, lại chính là 2 đứa

nhóc gái! Trông hiền lành mủ mỉ, ít nói, vẫn chăm chỉ làm hết phần bài tập trong sách

Giáo khoa môn Lý Hóa của Thầy. Bài nào không giải được, chúng đến xin Thầy giảng

dạy cho. (Nhưng…than ôi)!!! Chúng con biết tội rồi! Xin hãy tha thứ, Thầy ơi! (Đúng

nghĩa là 2 con nhóc, trong khi đa số các bạn nữ cùng trang lứa với hai đứa nó đã biết …

làm dáng, trông ra vẻ… yểu điệu thục nữ lắm rồi)! H ơi! Bọn T, cả vợ chồng anh Trình,

chị Mai, trông tìm H. Đã hỏi thăm nhiều người từ lâu lắm rồi, vẫn mù mịt tăm hơi! H. ở

đâu? Hãy mau lên tiếng đi!

Thơ chợt nhớ mấy câu trong bài Học thuộc lòng, năm lớp Nhất ở trường Ấu Triệu xưa:

…“Thầy ơi! Thầy khổ đã bao lần,

Mái tóc sương pha đã mấy phần.

Có những chiều tà mưa phủ trắng,

Thầy cười tha thứ kẻ vong ân”…

Chúng con luôn ghi nhớ công ơn sinh thành, dưỡng dục của Bố Mẹ. Công ơn giáo

huấn của Thầy Cô. Không bao giờ chúng con lại là những kẻ vong ân! Nay, một lần hồi

tưởng, một lần xin ăn năn hối tiếc về muôn điều dại dột trong “Những trò tinh nghịch tuổi thơ, khờ khạo..."

 Càng đi xa càng nhớ. Mái tóc điểm sương càng luyến tiếc tuổi hoa niên dưới mái

trường CƯỜNG ĐỂ thân thương ngày ấy! Thơ muốn cất tiếng gọi thật to, trong mưa mù,

giá lạnh mùa Đông: “Trường xưa! Lớp cũ! Bằng hữu mến yêu ơi”!...


Ythnguyen

GA - Feb. 2013


** 
to me
Gởi lần nữa, cho biết ngta đã...lội qua mấy sông, vượu qua mấy đèo, mấy núi để quyết tìm MH nhé!!!
Thân ái,
Yth
** 

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013

Bao năm xa vắng Mình đã Gặp Nhau_Thy Tứ-Minh Hưng_CườngĐể QN

On Saturday, 31 August 2013, 0:55, Hue Le  wrote:
Tu than ,
Hue rat vui khi co ban dong mon tro tai , yth vua la van si kiem thi si , Hue moi doc bai tho < Xin Dung Hoi > cua Tu hay lam!Bi gio lai biet them Minh Hung cung la thi si. Cau mong biet duoc tin tuc som cua MH, Tu lien lac voi BBT tren trang web cua Cuong De hi vong tim ra ban minh .
  Tu oi so DT cua Tu khong thay doi chu, nhieu luc nho ban be muon goi DT tham nhung sao ban ron cong viec qua !Chuc Tu va gia dinh luon an vui trong su quan phong cua Thien Chua.
   Thuong
******
From: Nguyen Thy Tu
To:
Sent: Thursday, August 29, 2013 7:50 AM
Subject: Dấu tích của bạn PHAM THI MINH HƯNG.


Trích mục:"Thơ nhiều tác giả"  Trên trang cuongde.org

Nhớ Mẹ đêm trăng 

Pt Minh Hưng  

Lượt xem: 357 

Lệ hoen mi ướt mắt nâu
Đêm trăng nhớ Mẹ, giọt sầu rơi rơi,
Lòng rưng rức, nỗi đau vời,
Mẹ còn đâu nữa, xa khơi tháng ngày,
Thương nhớ lắm, Mẹ yêu ơi,
Về bên mộ Mẹ, một trời tiếc thương
Trời chiều gió lạnh, sầu vương
Hoàng hôn bàng bạc, nhớ thương ngậm ngùi,
Lạnh lùng mây xám lưng trời,
Trong hầm mộ tối, Mẹ tôi lạnh buồn,
Rã rời, cát bụi thân đơn,
Âm dương cách biệt, đôi đường tìm đâu,
Chơi vơi, giá buốt sầu đau,
Ngắm nhìn di ảnh, ngút sầu, Mẹ ơi,
Làm sao có Mẹ trên đời,
Bông hồng đỏ thắm đã rời xa lâu,
Giờ cài hoa trắng, tang mầu,
Đời người cõi tạm, đoạn cầu can qua!
Trở về cát bụi, xót xa,
Một thời hương sắc, chưa nhòa Mẹ ơi!
Khúc ca Mẹ hát, lẻ loi,
"Đêm Thu" tiếng Mẹ, một đời trong con,
Buồn sao giọng hát vàng son,
Ngát hương hoa Mẹ, thơm mùi ngọc lan,
Một mình mộ tối, trăng tan,
"Cành sương nặng trĩu" võ vàng, đơn côi,
Nhớ thương Mẹ, nhớ khôn nguôi,
Đêm nay trăng sáng, Mẹ ngời trong con.

13/5/2012 - Mother's Day -
Phạm Thị Minh Hưng.

Ghi chú: "Đêm Thu" là tác phẩm của nhạc sĩ Đặng thế Phong.
"Cành sương nặng trĩu", một cụm từ trong bài hát này.

Các bạn thân mến,
Tình cờ Yth đọc thấy bài thơ này trên trang:  cuongde.org
Yth cảm thấy, chính là PTMH lớp mình. Rất tiếc, bài đã post từ  hơn 1 năm rồi! Yth có viết email, nhờ admin trong BBT cuongde.org tìm giùm. Anh Trí Mẫn hứa sẽ lưu tâm, hỏi giùm. Vì BBT gồm nhiều người, ở nhiều nơi....Chỉ sợ, BBT đã delete các email cũ mất rồi!
Nhìn xem  ngày tháng, đúng vào thời điểm Yth đang dự đại hội 50 năm SP ở Quy nhơn! Thật đáng tiếc! Yth nghĩ, đây là dấu tích để chta tìm lại MH. Nếu bỏ lỡ lần này, sẽ không còn dịp nào nữa! Xin quý ..."Chuyên gia" đọc các chữ ghi trên CD giùm:  Thơ PTMH/ Nhạc Ngoại quốc: Tuyết rơi/ Hòa tấu Guitar Vô Thường/ Hình ảnh: Tranh sơn dầu Nguyễn Như Khôi/ PPS: Bùi Phương, xem có thể xác định là MH đang ở nước nào không?
Thân mến,
Ythnguyenthytu.
Pham Thi minh hung >
7:25 AM (37 minutes ago)

to Nguyen 26/10/2013
Biết nói gì đây...để mà cảm thương TỨ và tình bạn tuyệt vời của chúng ta, 
--- đã đi tìm dấu tích bạn mình biết bao lâu trong tâm tư thương nhớ mênh mang,
Trời đã thương ,-- cảm thông -- cho hai đứa gặp nhau...
Tiếc là cách xa quá, mình chưa thể ôm nhau cho dòng nước mắt hạnh phúc tuôn trào...

MHưng
 *
Vào Thứ bảy, ngày 26 tháng mười năm 2013, Nguyen Thy Tu đã viết:
Trí Mẫn thân mến,

Sau gần 50 năm, bọn chị đã nối được liên lạc rồi. Vui mừng quá!

Tạ ơn Trời! Và cám ơn Trí Mẫn.
Cầu chúc mọi điều tốt đẹp cho TM và GĐ thương mến.
Chị Yth.
From: Tri Man <>
Date: October 25, 2013 at 8:12:12 PM EDT
To: Nguyen Thy Tu <
Subject: Re: Fw: Bao năm xa vắng nay Mình gặp lại --- Re: Thơ PTMinh-Hưng:Giấc Mơ Mùa Thu_PTMH
Chào chị Thy Tứ, 
Chúc mừng chị đã tìm được người bạn cũ..
" cự gõ cửa tất có câu trả lời" chi nhỉ ! 
Chào chị
Triman

______*&
**
On Friday, 30 August 2013, 2:36, Tri Man <> wrote:
Chào Chị Thy Tứ,

Cám ơn chị Thy Tứ đã gởi hình ( Mẫn đã post lên Album tên Chị )
Hy vọng Chị Minh Hưng "tình cờ" vào xem ảnh và liên lạc với chị...


Chị cũng có thể viết comment dưới mỗi tấm hình cho rõ chi tiết hơn...

Thân chào Chị

Trí Mẫn

---------- Thư đã chuyển tiếp ----------
Từ: Nguyen Thy Tu
Ngày: 21:40 Ngày 26 tháng 8 năm 2013
Chủ đề: Fw: 6 great iPhotos of "De that 2 Cuong De Qui Nhon"

Đến Triman


Xin lỗi! Đã ... "gây áp lực" cho TM nhiều quá! (Vì tưởng ai cũng rảnh như mình)! Dù thế nào, cũng xin cám ơn BBT cuongde.org. Cách riêng TM rất nhiều. " Lỗi tại tôi mọi đàng"! Lần này xin gởi TM xem vài tầm hình để thư giãn đôi chút:
Tấm hình: "Chúng mình 5 đứa", (sau có những tảng đá lớn).  Minh Hưng: kẻ đi lạc, là cô gái tóc dài ngồi chính giữa. Yth sẽ chờ đợi và hy vọng

----- Forwarded Message -----
From: Phi O'Neil
To: Hue Le <>; TIN NGUYEN DUC <>; Ai-Lien Dang <>; ythnguyen
Sent: Friday, 23 August 2013, 14:33
Subject: 6 great iPhotos of "De that 2 Cuong De Qui Nhon"


01  Mot nhom ban ru nhau di vieng mo Han Mac Tu vao 1 ngay dep troi sau buoi hoc. 
        (Minh nho khong lam la tui minh dang hoc nam De Ngu trong hinh nay thi phai.)

02
          Hinh chup 0 Ghenh Rang Qui Nhon

03
         Mot vo Kich ngan do ban N . D. TIN va ban T. H. THIET trinh dien vao ngay cam trai cuoi nam De That 2 tai trai he DAI- LANH

04
       Dung chan tai quan vang ben le de giai khac sau khi vieng tham Ghenh- Rang va mo H.M.T

06  
       Nhom ban nu sinh cua De That 2 ru nhau ra bien Qui Nhon hong mat sau buoi 
       hoc cuoi cung cua nien khoa 58-59 ( rat tiec hom do khong co Hue!!! )

05
            Hinh chup chung cua cac nu sinh De Luc 1 va De Luc 2 voi 2 thay G.S Co Van cua 2 lop (Thay D.V.Hien & Thay T.Q.Ta

Se goi may tam hinh nay cho cac ban xem cho vui , co the cac ban se dung chung de co them tai lieu cho " album  collection"


cua chinh minh, hy vong cac ban se vui va nho ve nhung ngay tho au khi nhin lai may tam hinh cu nay.
                                                                                                                                                           
                                                                                                                                                             Than men.
                                                                                                                                                                  Se.

 
Hình Xưa
**
* 
Bao nhiêu năm rồi Ta đã gặp nhau:

Chào MINH HƯNG!
Mình là Nguyễn Thy Tứ, học cùng với MH tại Trung học Cường Để Quy Nhơn. NK cuối: 62-63. Trông tìm MH đã lâu lắm rồi! Hãy liên lạc về:
ythnguyen@yahoo.com
Thân ái,
Ythnguyen
*
AI CHO MH EMAIL CỦA YTH?
PHẢI...NGƯỜI NÀY KHÔNG???
YTH

%%


On Wednesday, 23 October 2013, 12:11, Nguyen Thy Tu <ythnguyen> wrote:

Kính gởi:
Quý Anh Chị Em trong BBT trang "Ái Hữu Biên Hòa".
Tôi là Nguyễn Thy Tứ, cựu HS Trung học Cường Để Quy Nhơn. Tôi có cô bạn thân cùng lớp, tên Phạm thị MINH HƯNG, NK cuối: 1963-1964). Tôi vẫn tha thiết mong tìm lại cô ấy dù đã mấy mươi năm!

Nhờ anh Trí Mẫn, bên trang "cuongde.org"... mách nước. Hôm qua, tôi có vào thăm trang "Ái hữu Biên Hòa". Đã nhắn tin, tìm cô bạn ấy. Nhưng thú thật, tôi không quen, chưa biết tin Tìm Bạn ấy, có được hiển thị hay không?

Giờ xin Quý ACE trong BBT, có cách nào, chuyển giùm email này, tới Phạm thị Minh Hưng. Vì nghe nói MH mới gởi bài cho AHBH, chắc BBT còn giữ được email  mới của cô ấy. 

Tôi cầu chúc Quý ACE trong BBT Ái hữu Biên Hòa: Dồi dào sức khỏe và tràn đầy niềm vui!
Phần tôi, vẫn chờ đợi và hy vọng!
Xin chào,
Nguyễn Thy Tứ



On Tuesday, 22 October 2013, 12:18, Nguyen Thy Tu <ythnguyen> wrote:


&&

On Monday, 21 October 2013, 22:28, Tri Man <trimann> wrote:

Chào chị Thy Tứ,
Hay là chị vào trang web chị Minh Hưng có đăng bài đẻ nhắn tin :
http://www.aihuubienhoa.com/D_1-2_2-54/

Chúc chị sớm liên lạc lại được bạn cũ 

triman
*

Vào 22:49 Ngày 21 tháng 10 năm 2013, Nguyen Thy Tu > đã viết:
TRÍ MẪN ơi!
Chị Yth ...hí hửng, như bắt được vàng! Viết liền cho PT Minh Hưng 2 email. Rồi ngày nào cũng check mail. Cô này lạ thiệt! Chẳng lẽ từ bấy đến nay MH không online? Cũng chẳng ghé cuongde.org ... thăm đứa con tinh thần của mình lần nào, để đọc lời nhắn nữa!
Yth chỉ còn biết hát bài: "Sao chưa thấy hồi âm"?
Dù sao TM đã nhiệt tình làm cầu nối rồi! Cảm ơn TM rất nhiều!
Thân mến,
Yth





On Sunday, 13 October 2013, 9:18, Tri Man > wrote:

Chào chị Thy Tứ,

Mẫn chuyển thư của chị Minh Hưng, Hy vọng đúng là bạn cũ Chị cần tìm


Chúc chị vui khỏe

Nguyễn Trí Mẫn

---------- Thư đã chuyển tiếp ----------
Từ: Tri Man <>
Ngày: 19:20 Ngày 27 tháng 9 năm 2012
Chủ đề: Re: Về: Về: Về: Chuyển tiếp: Video " Nhớ Mẹ Đêm Trăng "
Đến: Minhhung Minhhung <ptminhhung@yahoo.com.vn>


Chào Chị Minh Hưng,

Tôi học trường Cường Để khóa 1967-1974.Hiện ở Sài Gòn.
Trên trang web cũng có anh chị trên 60 tuổi , BBT không có mốc tuổi cho các thành viên tham gia .Miễn là yêu văn chương , văn nghệ ..các bạn đọc thường liên lạc, trao đổi với nhau trên tiêu chí này..

Chị có thể vào xem danh sách hs Cường Để qua cac niên khóa..

Chào Chị

Nguyễn Trí Mẫn

Vào 18:38 Ngày 27 tháng 9 năm 2012, Minhhung Minhhung <ptminhhung@yahoo.com.vn> đã viết:

Chào Trí Mẫn,

Đây là quy định của trang web,
MH muốn biết tuổi tối đa của các cựu học sinh,
cứ nghĩ, chắc mình lớn tuổi nhất, vì học ở Cường Để có 3 năm đệ nhị cấp, đậu Tú tài xong

vào SG học tiếp, Hiện giờ Trí Mẫn đang ở đâu, học năm nào tại trường,

ở SG có cựu học sinh nào từ tuổi 62 đến 66 không?
MH mới xem Họp mặt 20/11/2012, thấy các cựu hs này nhỏ hơn mình nhiều, là các lớp sau...
Kiểu này khó tìm bạn cũ quá!!!
Cám ơn Mẫn đã liên lạc chiều nay,

PtMH.
*
AI CHO MH EMAIL CỦA YTH?
PHẢI...NGƯỜI NÀY KHÔNG???
YTH.
 **Atlanta

Trưa 25/10/2013_SG

Sao gặp Bồ tèo rồi không nói chuyện gì mà còn hỏi ai cho email???
Không phải người này Tứ à, Mình xem trong web của Trung Học Tổng hợp Ban Mê Thuột 68-75  -- Tứ có nhắn tin ở đó,
Trong mail Hưng gởi chiều nay có số điện thoại của Hưng nữa, 

Tứ có đọc hết chưa?
địa chỉ mail cũ đã bị khóa hơn một năm rồi -  Hưng dùng địa chỉ này,
Hiện Tứ đang ở đâu. chắc còn ở Quy Nhơn hả?
Cho Hưng số điện thoại để nói chuyện dễ hơn nha,
Số ĐT của Hưng đây
Gởi Tứ ảnh 2 đứa chụp ngày xưa, Tứ mở ở phía dưới,
Nhớ Tứ nhiều,
*
Có phải "Tứ yêu dấu" đó không?
Tấm ảnh hồi xưa mình chụp còn đây Tứ ơi, phía dưới mail này,
Tứ nhớ trả lời sớm nhé, Tứ đang ở đâu, Hưng về SaiGon 5 năm rồi Tứ ạ
Mình sẽ nói chuyện nhiều, vui quá gặp được nhau! từ năm xưa xửa xừa xưa...Hihihi
Cho Hưng số ĐT của Tứ nha.
*
Tứ nhớ trả lời sớm nhé...MH gởi lần 2 đây...
Tứ đang ở đâu, kể lể chút đi...
Thương mến,

Đang giận...cành hông rồi đây! Chẳng "T. iêu dấu" gì hết nữa! Tui đã tìm hết cách: Nhắn trên cuongde.org , TH Ban mê Thuột, Ái hữu biên hòa...
Như 1 kẻ..."thất tình" vậy đó! Mà người ta không thèm trả lời!!! Đến nỗi, đã sượng sùng, thầm nghĩ:
...Có thể, nay đã là một thi sĩ có tên tuổi. Ngta đâu còn muốn liên lạc với con bạn, ngày xưa tập tễnh làm thơ:
TRẦN TRỤI CÀNH KHÔ LÁ RỤNG VÀNG
XUÂN VỀ, CHIM CHÓC HÓT VANG VANG
LỘC TƯƠI MƠN MỞN, XINH XINH QUÁ
HÒA VỚI NIỀM VUI, NGUYỆT CHỨA CHAN

(Trâu&Heo) [Trên bậc cửa sau trường]
Sợ chưa???
Ráng chờ đi, cho biết tội!
Yth.
 **
Thế là Mình đã gặp nhau...Hihihi-Mừng quá!!! Tứ ơi!
Đêm Trăng Mùa Hạ_mà quên sao....
Cuộc ĐT 45'-- 22g - 25/10/2013





Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013

Giấc Mơ Mùa Thu_PTMH




Hình_Trần Dzung


Giấc Mơ Mùa Thu

Cho em đi suốt mùa thu
Cùng Anh dệt nốt ước mơ cuộc đời
Dù cho dâu bể nổi trôi,
Rong chơi khắp chốn, tuyệt vời tình ta

Bàn tay năm ngón nõn nà
Xin ru tiếng gió tình qua nhẹ nhàng
Ru Anh đêm xuống mơ màng
Bóng đêm sương cỏ sắp hàng tương tư

Hồn em đằm thắm mộng mơ
Thả nghiêng về bến, hẹn chờ trăng sao
Ngân Hà lấp lánh tầng cao
Ước nguyền em mãi lạc vào mộng xanh...

Ta đôi chim hót chuyền cành
Chuyền thương nhớ gửi long lanh nụ cười
Mặc thu vàng, lá rụng rơi,
Tình ta sao sáng, một đời bên Trăng.

Mối tình vai nhỏ vắt ngang
Chở theo từng chiếc lá vàng nhẹ rơi
Long lanh ánh mắt nụ cười
Cầm tay thu mộng bồi hồi con tim

Mùa Thu yêu dấu riêng mình.
Nhé Anh, yêu mãi - Mộng nghìn đêm Thu
Bài thơ tình đẹp mộng mơ
Anh ơi nhớ mãi, Tình-Thơ-Thu-Vàng

PTMinh-Hưng.
 *
http://canhlantrang.blogspot.com/2013/11/bach-qua-ginkgo-biloba.html


GIẤC MƠ MÙA THU - Nhạc Võ Thiện Thanh - Ca sĩ Lệ Quyên

Người đi ra đi mãi mãi, chốn xưa tôi còn mong chờ
Người đi ra đi mãi mãi, vẫn không phai mờ dấu chân
Lòng tôi chiếc lá trên cành Thu về héo khô
Tôi còn nhớ ai mỗi khi chiều rơi

Người đi ra đi mãi, chốn xưa Thu vàng tôi chờ
Người đi ra đi mãi mãi, vẫn không phai niềm nhớ thương
Lòng tôi heo mây đã về, tôi còn vấn vương
Tôi còn nhớ thương khi Thu về

Bên trời một làn mây trắng lững lờ trôi
Nghe lao xao ngoài hiên vắng lá vàng rơi
Dù biết ngày mai ngày mai nắng xuân không về
Trên cành lũ chim vẫn u mê
Dù biết người đi người đi sẽ không quay về
Sao tôi còn nhớ ai, đợi chờ ai

Ngày nào còn mang hơi thở chắc tôi vẫn còn nhớ người
Ngày nào đôi chân lê bước tuổi Xuân theo chiều nắng phai
Bàn tay nâng niu kỷ niệm vỗ về giấc mơ xa mờ
Mỗi khi Thu về tôi nhớ người ... 

Về Thăm Trường Xưa_Lê Vân Tú_Xuân Phú - Thơ Nguyễn Sỹ Đại



 ( Bấm Vô Hình , SVP. )
 

Thơ Ngây_Nhạc Anh Việt

Thơ Ngây (Anh Việt) Hương Lan

Thơ Ngây (Anh Việt) - Sĩ Phú

Thơ ngây (Anh Việt) Vũ Khanh


ca sĩ

Vũ Khanh

Khi ấy em còn thơ ngây
Đôi mắt chưa vương lệ sầu
Cười đùa qua muôn ánh trăng
Đắm xinh đôi môi hồng thắm
Em ngắm mây hồng hay giòng nước trong
Thấy lòng vẩn vơ như tìm một bóng ai

Kìa đôi bướm nhởn nhơ vờn hoa
Và trong nắng em nhìn đôi chim
Nắng tỏ bướm vàng ánh trăng tiếng đàn
Bóng thông gió ngàn lòng càng say sưa

ĐK:

Rồi một hôm
Có chàng trai trẻ đến nơi này
Đời em có một lần
Là lần tim em thấy yêu chàng
Khi lòng yêu ai
Môi hồng dầu phai
Lắm buồn nhớ bâng khuâng
Lắm yêu đương, lắm tơ vương
Nước mắt không vơi hết lúc thơ ngây.... 

* 
Bao nhiêu năm rồi ta đã gặp nhau:
Chào MINH HƯNG!
Mình là Nguyễn Thy Tứ, học cùng với MH tại Trung học Cường Để Quy Nhơn. NK cuối: 63-63. Trông tìm MH đã lâu lắm rồi! Hãy liên lạc về:
ythnguyen@yahoo.com
Thân ái,
Ythnguyen

*
Hình cuối năm lớp Đệ Nhị-Tú Tái 1-Cường Để QuiNhon
TRẢ LẠI EM 16 TUỔI
Tác giả: Nguyễn Sỹ Đại

Ta trả cho em mười sáu tuổi
Nơi đám mây như trang giấy học trò
Dòng mực biếc trôi xanh màu viễn xứ
Khung trời nào cũng nở mấy ngàn hoa

Ta trả cho em mười sáu tuổi
Môi bâng khuâng khi nhớ một tên người
Mùa xuân ngọt, mùa đông cũng ngọt
Khi một mình thì gọi ánh mắt ơi !

Ta trả cho em mười sáu tuổi
Tóc thề buông gợi một cánh buồm xa
Nghĩ về bạn, thấy mình như có lỗi
Cánh hoa rơi thấp thỏm trước hiên nhà…

Ta trả cho em mười sáu tuổi
Những gì xưa hóa chật chội mất rồi
Ta trả cho em mười sáu tuổi
Bàn chân đi xê xích cả chân trời !

Ta trả cho em mười sáu tuổi
Xếp hành trang chỉ kỷ niệm chất đầy
Làng với phố, bạn xưa, trường lớp cũ
Tuổi thơ ghì ấm áp một vòng tay !

Nào ai biết sau miền hai mươi tuổi
Bước vào đời đâu cũng gặp phục binh
Mong cái chết như một điều cứu rỗi
Trời pha lê nát vỡ dưới chân mình

Thì đây em, ta trả lại vòm xanh
Gìn giữ được sau rất nhiều bão tố
Trả cho em những đường chiều hoa đỏ
Rơi như mưa trên áo trắng học trò

Ta trả cho em tuổi mùa thu
Hương cốm mới, lá sen lần thứ nhất
Trả mười ngón tay thưa lùa mái tóc
Soi mắt nhìn, lấp lánh ánh sao đêm

Ta trả cho em chiếc lá non mềm
Môi run rẩy những điều không thể nói
Ta trả cho em cả những điều nông nổi
Nương thời gian mà giữ ngực trăng đầy

Ta trả cho em mùa hạ của nồng say
Triền sông ngát, Trương Chi chiều đứng hát
Ngàn sao cháy làm sao mà chịu được
Ước ao đành khóc lỗi với mưa ngâu !

Ta trả cho em sợi tóc bạc trên đầu
Chờ đợi mãi, bao nhiêu là nước chảy
Còn tất cả khi em vừa kịp tới
Tan hết vào mười sáu tuổi, vầng trăng ...
Nguyễ Sỹ Đại.



Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

SẦU THU_PTMH

Ảnh_Phan Hạnh
37 Thu roi ta van doi 005Ảnh Nguyễn Sơn

SẦU THU

Có gì hiu hắt lắng tâm tư
Sầu thương như ướt đẫm sương mù
Nhìn mưa tơi tả trên cành lá
Tháng mười mưa mãi, gió hoang vu

Thu ở đâu rồi thu dấu yêu
Bỗng dưng nhung nhớ úa trong chiều
Có vạt nắng tàn che ngõ vắng
Cho lòng mang nặng nỗi cô liêu

Thu đến rồi đi, thu hững hờ
Hồn thu vương vấn lá tương tư
Tàn phai sắc thắm heo may lạnh
Lá vàng úa rụng, thoáng bơ vơ

Thu hỡi, thu ơi - Thu có nghe
Tình thu lờ lững đến bao giờ
Ước ao tình mãi xanh muôn thuở
Đừng như Thu vàng võ, ảo mờ...

Phạm Thị Minh-Hưng.