Thứ Năm, 18 tháng 12, 2014

HOÀNG HẠC LÂU



Bài Thơ
HOÀNG HẠC LÂU
Hoàng hạc về cõi thiên tiên
Sương rơi lạnh lẽo hạc quên lầu vàng
Một mình lẻ bước hoang mang
Vàng xưa phai nhạt úa tàn tơ duyên
Lầu xa vẫn nhớ người Tiên
Làn mây trắng vẫn quanh miền Hạc Lâu
Hán Dương sông nước xanh màu
Cỏ thơm Anh Vũ đẫm sầu nhớ nhung...!
Phạm Thị Minh-Hưng

Chủ Nhật, 7 tháng 12, 2014

TĨNH LẶNG và MƯA


tumblr-mnp1ko3hrV1rhz43wo1-500-137601667


Tĩnh Lặng và Mưa


Tôi ngồi tĩnh lặng, bóng đơn côi
Một cõi thinh không với đất trời
Chẳng biết vương buồn hay tưởng nhớ,
Mình tôi mộng mị với hồn tôi

Ơ hờ, một cõi lòng vời vợi,
Chẳng phải buồn mà cũng chẳng vui,
Trống vắng âm thầm trong thoáng mộng,
Còn gì...Dĩ vãng đã xa xôi...

Mưa rơi lặng lẽ mưa không thôi,
Bão rớt, chiều nay gió tả tơi
Thổn thức mưa tuôn hồn lạnh giá
Mưa hoài, ngập lối, nát khung trời...

Mưa mờ-mịt, giọt sầu tê tái,
Cỏ úa hoa tàn, mộng nhạt phai,
Xám ngắt không gian, lòng quạnh vắng,
Ai cho vạt nắng sưởi tình vơi?

Phạm Thị Minh-Hưng.

tumblr-m9v2q8jJBK1rfp1lho1-1280-13760166

TRUYỆN PHƯƠNG LAN - THƠ


 
 
 

THƠ

Còn Nửa Vầng Trăng

Sương khuya trăng đậu cành sao
Đón người lữ khách tạt vào giải khuây
Thu người che giấu vai gầy
Gặp nhau chi chốn buồn đầy hơn vui

Nửa con mắt biếc em cười
Nửa con mắt đỏ em vùi tro than
Xin đừng liếc dọc nhìn ngang
Thân em như chiếc lá vàng tàn Thu

Để cơn gió lạnh cuối mùa
Thổi tung trời đất giỡn đùa cuồng phong
Uống cho say rượu men nồng
Uống cho ngày tháng cũng gồng gánh bay

Chuốc cho anh chén rượu say
Hiện trong bóng mắt nét mày xuân xưa
Nhớ chi anh chuyện đời xưa
Tro tàn dĩ vãng gom vừa đáy ly

Hình như em vẫn kiêu kỳ
Hình như anh vẫn chai lỳ gió sương
Xa nhau đã mấy đoạn trường
Vầng trăng xẻ nửa soi đường cố nhân

Diễm Hương


**




CHẲNG CÒN TRĂNG HOA


Ta đi tìm rượu quán khuya

Còn cô chủ quán, còn bìa trăng non

Nụ cười em giữa màu son

Lòng ta nguội lạnh, chẳng còn trăng hoa



Áo em còn nửa vạt tà

Nửa kia lỡ để giang hà cuốn trôi

Con sông tiếc ngẩn ngơ thôi

Riêng ta chẳng tiếc, lặng ngồi ngắm em


Kể đi em, chuyện cũ mèm

Như xưa ta đã từng đêm với tình

Đã từng có lúc đôi mình

Đã từng rót rượu và nhìn người say


Làm gì có chuyện trời mây

Có chăng men rượu mượn vay đêm này

Cám ơn son đỏ, nét mày

Quán khuya còn lại vòng tay ta mềm


Rượu ơi hãy sóng sánh thêm

Dẫu con trăng khuyết bên thềm tàn canh


Như Thương

**
Khúc phượng cầu
 

Hẹn em về bến sông Thao
Đêm khuya ta chuốc rượu đào mời nhau
Véo von trổi khúc phượng cầu
Hài hoa lững thững nhịp câu ân tình
Mai kia cuối bãi, đầu ghềnh
Giải là não nuột bên mình còn vương
Say cho trót cuộc tao phùng
Rồi mai kia lại muôn trùng cách xa
Khóc chi hoa rụng trăng tà
Hát chi em  những lời ca não nùng
Say đi em, cuộc tao phùng
Ngày mai ta sẽ núi sông cách vời
Đêm nay quên hết chuyện đời
Chan chan sóng rượu, mắt  cười long lanh
Nhắc chi em, khúc biệt hành
Đêm nay  chỉ biết Ta , Mình có nhau
Để ta hát khúc Phượng cầu
Thương em như thuở ban đầu vấn vương
Dù cho chớp bể mưa nguồn
Hướng dương lòng vẫn một phương não nùng
Trời đông mây đã ửng hồng
Nghìn năm nhớ cuộc tao phùng đêm nay
Cho dù tay đã lìa tay
Rượu đào men vẫn còn say đến già.
 
Thôi em hảy trở lại nhà
Hài hoa dần khuất như là chiêm bao.
Thanh Vân
 


Thứ Năm, 4 tháng 12, 2014

TÌNH NHƯ LÁ THU PHAI - TÌNH MÃI CHƯA QUÊN



TÌNH NHƯ LÁ THU PHAI
(Tặng bạn thân_Yth...)

Anh nhớ gì không lúc mặn nồng
Tình ta giờ tuyết giá chiều đông
Chiếc lá thu vàng đang rã nát
Tình có còn chi nữa, ngóng trông?

Em đã nhủ lòng thôi nhớ nhung
Bốn mươi năm lẻ sợi tơ chùng
Tình đã là vầng trăng khuyết lạnh
Cách núi ngăn sông, cách biệt lòng...

Tình sao buồn tựa lá thu phai
Cuối thu ủ rũ gió heo may
Sương phủ mờ xa mây xám quá 
Tìm đâu cho thấy bóng hình ai...

Anh cố tình quên chẳng hẹn về
Mong gì níu kéo nỗi nhiêu khê
Duyên kiếp em đành tan giấc mộng
Bấy nhiêu hương lửa có thành không!

Phạm Thị Minh-Hưng.





Thứ Hai, 24 tháng 11, 2014

LỜI THƠ TRONG TIẾNG MƯA THU_S@ - THƠ NHẠC CHIỀU THU_PTMH




( Kính tặng Cô Phạm Thị Minh Hưng bài viết nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20 tháng11 )

Khi tôi đến quán cà phê Vườn Lan thì hầu như những người tham dự buổi tiệc trà thân mật giới thiệu tập thơ Thoáng Hương Xưa của người làm thơ Phạm Thị Minh Hưng đã tề tựu đông đủ.

Tôi như là người cuối cùng có mặt để buổi tiệc trà bắt đầu nên hoá ra mình muốn trở thành nhân vật quan trọng sao? Tôi chẳng hề muốn như vậy, chỉ tại ông Trời quái ác đã đổ mưa trên dọc đường tới đây mà ra như thế thôi.

Lâm Dũng mau miệng nhất:
- Ông Sao tới rồi!
Thầy Vĩnh phu quân của nhà thơ ngoắc tôi lại ngồi kế bên. Ngượng ngùng ngồi xuống gọi thức uống thì buổi tiệc trà bắt đầu.

Ban tổ chức làm việc cũng rất chu đáo. Trên tường là một poster bìa tập thơ được phóng lớn để trang trí, bên dưới có một lẵng hoa và một bức tranh ghi mấy câu thơ của nhà thơ Phạm Thị Minh Hưng mà ai đó đã tâm đắc.

Ngoài Thầy Cô thì nhóm 68-75 hùng hậu nhất: Lâm Dũng, Nguyễn Viết Kình, Phi Thuyền, Phạm Hoàng Tuấn, Nguyễn Văn Hùng, Nguyễn…Tuyền, Nguyễn…Phượng, Loan, Kim Thuỷ, Bạch Trầm.

Phải nói đại ca trong số Cựu học sinh có mặt hôm đó là tôi (60-68), kế đến là Lệ Dung (65-72), Hồng B (67-74) và một quý cô nương be bé xinh xinh Vân Ty (86-89) cũng góp mặt.



Dường như vì lời hứa với các bạn trong một cà phê trước đó là sẽ viết đôi dòng cảm nghĩ về tập thơ nên họ có ý đợi tôi. Trong lúc phấn khích tôi đã vui vẻ nhận lời, nhưng sau nghĩ lại mình chớ nên vì dăm ba bài thơ đã viết mà dại dột nói về tác phẩm của một người đã in mấy tập thơ rồi nên thoái thác vì bận quá nên không viết kịp.
Lâm Dũng đành phải đứng lên ngỏ lời khai mạc:

- Thưa Thầy Cô và các bạn! Hôm nay chúng ta tụ họp ở đây để Cô Minh Hưng ra mắt tập thơ Thoáng Hương Xưa vừa xuất bản. Nội dung tập thơ nói về tuổi học trò và được phổ biến dưới hình thức tặng-miễn-phí cho các học trò. ( Tôi kết cụm từ mà Lâm Dũng dùng: tặng-miễn-phí. Có lẽ trong tự điển riêng của Lâm Dũng còn có hình thức tặng-thu-phí?)
Vỗ tay!

Nhìn quanh, thấy mình lớn tuổi nhất trong các Cựu học sinh nên tôi phải nói điều gì chớ! Tôi ngượng ngùng thố lộ "hoàn cảnh" là chưa đọc tập thơ của Cô đủ, hơn nữa sự hiểu biết của tôi về thơ còn hạn chế nên sẽ "ngâm cứu" thêm và hẹn sẽ có bài viết cảm nghĩ của mình sau.
Cô Minh Hưng vui vẻ gật đầu chấp nhận vì với đứa con tinh thần tương đối đồ sộ đâu thể có những cảm nghĩ vội vàng và sơ sài đối với nó.

Tuy vậy, Cô không đồng ý với lời nói bị cho là làm-bộ-khiêm-tốn của tôi vì Cô biết tôi làm thơ cũng khá nhiều và những lời thơ của tôi rất...gợi tình!
Nói sao đây nhỉ? Tôi khoái quá nên chỉ biết cười toét miệng thôi!




Nhân dịp, tôi cũng gởi tặng mỗi người một bài thơ có minh hoạ rửa trên giấy ảnh cảm tác từ tựa đề tập thơ của Cô Minh Hưng.



Lâm Dũng ấn vào tay tôi chai champagne đề nghị khui để khai mạc, nhưng tôi không muốn mình phải bắt đền chùm đèn trần của quán vì đã một lần làm thủng cái trần nhà rồi nên vừa nói vừa giả lơ "bán cái" cho Nguyễn Văn Hùng.


Sau vài hớp rượu khai mạc với những chiếc bánh, Cô Minh Hưng phát biểu cảm tưởng. Rõ ràng Cô rất xúc động và hạnh phúc trong đêm nay đối với những tình cảm của những học trò già giành cho Cô. Hãy khoan nói về những bài thơ vì chưa ai đọc kỹ, mấy mươi năm đã trôi qua mà vẫn giữ được tình cảm thắm thiết Thầy trò thật đáng trân quý biết bao!


Tác giả tập thơ ký tặng-miễn-phí cho các học trò có mặt.

 






Bù lại, Cô giành riêng cho mình một tập và nhờ các độc giả "ký biên bản cuộc họp" với đầy đủ tên họ. Phu quân Vĩnh cũng phải làm bổn phận dù không muốn.
Tôi cười nhỏ chọc ghẹo:

- Cô ơi! Tha cho Thầy một keo được không? Nội một chữ ký giành cho Cô trên giấy kết hôn Thầy đã ớn lắm rồi!

Nhưng Cô không chịu. Luật là luật, phải thi hành! 

Có vẻ như Bụt chùa nhà không thiêng! Thầy Vĩnh nói nhỏ tấm tắc khen trí nhớ tôi rất tốt về những điều đã rất lâu mà vẫn còn nhớ trong bài viết Đoạn đường 4C của xứ Banmêthuột. Ví như con đường một chiều quanh khu chợ cũ hay tiệm phở Tân Hiên giờ đâu còn nữa?










Lâm Dũng giới thiệu "cô bé Vân Ty" có một lẵng hoa sinh nhật tặng cô. Dù là lớp sau rất xa 86-89 của Trường cấp 3 Buônmathuột, Vân Ty rất xúc động được các anh chị lớp lớn đồng ý sinh hoạt chung.

Tôi nghĩ chẳng ai trong chúng tôi phân biệt điều đó, thậm chí những cựu học sinh của các trường khác của xứ Banmêthuột nếu không ngần ngại muốn tham gia sinh hoạt chung, chúng tôi cũng rất sẵn lòng và hoan hô bởi vì nơi xứ lạ mà gặp gỡ những người-đồng-hương thì ai cũng vui. Biết đâu đây là một tiền đề cho một Hội đồng hương Banmêthuột sẽ được chung sức thành lập sau nầy?

Những buổi họp mặt tương đối đông của các niên học đều thân quen nhau nên rất thoải mái và vui vẻ, những câu chuyện cứ nổ như bắp rang.














Đến phần văn nghệ chung vui, Vân Ty xung phong hát trước với bài Buồn tàn thu của Văn Cao với tiếng đệm guitar thùng của Nguyễn Văn Hùng.


Rất tiếc là không có micro để giọng hát tuyệt vời với những giọng rung cuối câu được phô diễn cùng tiếng mưa thu rơi nhè nhẹ bên ngoài khung cửa sổ.

Tôi đề nghị Phượng-điệp-viên hát bài Mộng dưới hoa của Phạm Đình Chương. Phượng lắc đầu:
- Không! Em chỉ biết bài Hoa duoi Mong thôi!


Phượng hát xong lời một, tôi đứng dậy xin hát ké lời hai vì đây là bài hát tôi rất thích.

Tiếp đến, Vân Ty ngâm bài thơ Vàng thu của Cô trong tiếng đệm guitar của Nguyễn Văn Hùng xui tôi nhớ tới giờ ngâm thơ của chương trình Tao Đàn trên Đài phát thanh Sài gòn ngày xưa, chỉ còn thiếu tiếng sáo trúc của Nguyễn Đình Nghĩa.




Rồi Tuyền với Tuổi xa người của Từ Công Phụng và đọc bài thơ Thả bay theo gió tôi vừa gởi tặng mọi người.
Đến lượt Bạch Trầm bước lên kính tặng Cô bức tranh có bốn câu thơ của Cô Minh Hưng với sự xúc động và tôn vinh đầy kính trọng. Bạch Trầm cũng ngâm hai bài thơ của Cô. 

Vần thơ sao cứ rụng đầy tay
Nhặt vào gom góp giấc mơ say
Lục tìm chi nữa tình xa vắng
Ngày lại qua ngày mây vẫn bay...



Phượng lại tiếp tục hát Trường tan em về trong tiếng vỗ tay hoà nhịp của mọi người.

Hai nhân vật VIP xuất hiện muộn là Ông Bà Thanh Thuý, chính là người góp công rất lớn cùng Lâm Dũng và Nguyễn Viết Kình để hoàn thành tập thơ Thoáng Hương Xưa của nhà thơ Phạm Thị Minh Hưng hôm nay ra mắt độc giả.








Chúng tôi bốn gã đàn ông thèm thuốc lá lẩn ra ngoài phòng hút thuốc lá vặt. Thầy Vĩnh ngỡ tụi tôi định "chuồn" nên ra hiệu với Cô Minh Hưng đứng lên. Đứng ngoài cửa kính thoáng thấy, tôi khều mấy tay kia dập lửa bước trở vào phòng. Chừng như Cô Minh Hưng đang ngập tràn trong hạnh phúc nên chưa muốn chia tay.
Nguyễn Văn Hùng bắt nhịp lại vừa đàn vừa hát Hương Xưa của Cung Tiến.



Nhưng rồi cuộc vui nào cũng phải tàn. Tiếng mưa thu ngoài kia sau khi hoàn thành bổn phận hoà chung với những lời thơ của nhà thơ Phạm Thị Minh Hưng đã rong chơi ở nẻo khác.






Thật là một đêm thơ nhạc đầy ý nghĩa hiếm có trong tình cảm Thầy trò ấm áp và xúc động.
Chúng tôi chia tay đầy lưu luyến và vui vẻ. Trời đã tạnh ráo và dường như những ngôi sao trên cao đang nháy mắt với chúng tôi trên đường về.

s@...

(tháng 11/2014)
*



BÀI THƠ CẢM TÁC:


Hương Xưa Còn Mãi

Thoáng hương xưa đến nào hay

Hương xưa chợt hiện, tỉnh say giấc nồng
Xưa hương thoảng chút tình hồng
Vẫn còn đâu đó để lòng chơi vơi

Cất vào giữ nhé tình ơi

Tơ trời sợi mỏng biết nơi nao tìm?
Thu buồn chiếc lá lặng im
Hững hờ gió cuốn nổi chìm chân mây

Thoáng hương xưa vẫn ngất ngây

Vần thơ rơi rụng níu tay tháng ngày
Chiều thu mây tím giăng đầy
Hương-xưa tựa bóng tình-say kiếp nào...

Phạm Thị Minh-Hưng.

Mời xem thêm tại:

*****

 nhận xét:

minhhung phạm nói...

Cám ơn Lâm Dũng & Nhóm thbmt 68-75 rất nhiều, đã tổ chức buổi họp mặt giới thiệu tập thơ Thoáng Hương Xưa_PTMH. vào chiều CN 2/11/2014 như món quà Sinh nhật ưu ái mà các em tặng cho Cô Giáo ngày xưa ...xa lắc!
Ba giờ chiều trời mưa tầm tã, lo quá, làm sao ...Rồi sẽ ướt át, ướt cả Thơ lẫn người...
Chờ đợi, cầu trời, đừng mưa nữa!!!...
    - 15g 30 bỗng nhiên mưa tạnh hẳn, mừng làm sao, tuy nước vẫn tràn ngập lối đi, hai người già, chở nhau ...lo đến trễ.
Quán Vườn Lan_Cà phê đây rồi, số 2 đường Ấp Bắc - Q.Tân Bình - Quán xinh xắn dễ thương.
        Lâm Dũng đã đến từ lúc nào đang cùng chủ quán trang trí. Trời lại mưa, tự hỏi sao ổng chẳng thương mình? Trưởng ban tổ chức kiêm Thiết kế cho Thoáng Hương Xưa có vẻ hơi lo:
      - Phượng đi mua bánh sao lâu quá, - tay cầm điện thoại đi tới đi lui...
Rồi, mọi người dần tới, Lâm Dũng bảo mình cứ bắt đầu thôi...Hôm ấy, mọi người ai cũng vui cười, nói chuyện rất cảm thông với những vần thơ của Thoáng Hương Xưa, những bản nhạc du dương các Cựu HS hát lên rất truyền cảm...
Riêng Nhà thơ S@ đã cảm tác bài thơ lục bát THẢ BAY THEO GIÓ được in trên giấy ảnh - nền là những cây khô phản chiếu trên mặt nước hồ mùa đông tĩnh lặng sương mù, âm u, mơ màng - rất đẹp...rất thơ...

Thơ Nhạc Chiều Thu

Mười tám người cho một cuộc vui
Trên môi luôn nở những nụ cười
Học trò xưa đấy Thơ cùng nhạc
Quên đi mưa lạnh ướt khung trời
Tiếng đàn xao xuyến ru Hoài Cảm
Lời hát dịu dàng với Hương Xưa
Giọng ngâm sâu lắng đi Tìm Mộng
Vàng Thu lá úa thoáng chơi vơi...
PTMinh-Hưng

Tác giả T.H.Xưa đọc bài thơ Mùa Hè Ly Biệt bài thơ đầu đời đăng trên báo Tiếng Chuông hè năm 1965.
Thương nhất là hai em Bạch Trầm & Bích Tuyền cùng vần /BT/ lặn lội mưa gió đường xa cùng bị tắm mưa lạnh cóng tái tê...

Giọng ngâm thơ của Vân Ti làm thơ PTMH như có hồn hơn, truyền cảm hơn, Lâm Dũng phải tấm tắc khen...Ngâm hay quá!


Thật hạnh phúc trong buổi họp mặt thân tình này mọi người ai cũng vui tươi, yêu thơ, yêu nhạc, nhâm nhi từng câu thơ, vui cùng thơ, ngậm ngùi với thơ, hát vang những bài hát yêu thích - Không khí chân tình, ấm áp, gần gũi...
Những tấm hình thật chan chứa tình thương mến bên nhau...Cám ơn Fan yêu Thơ_PTMH rất nhiều nhé!
Cám ơn tất cả...
Phạm Thị Minh-Hưng
SaiGon - T6 - 7/11/2014