Thứ Tư, 4 tháng 10, 2017

CHÚT HƯƠNG MÙA THU 5/

42/
THẤP THOÁNG TÌNH THU
(Thơ cảm tác Tranh "Mùa Thu Hannover"_Nguyen Son)

Vàng thu lá úa trải đầy sân
Mây trắng bay bay nắng nhạt dần
Tiếng gió vi vu ngoài ngõ vắng
Sương mù phủ nhẹ giữa dòng Ngân
Bâng khuâng cành lá lay trong gió
Hờ hững ngàn hoa nhớ nắng xuân
Thấp thoáng vài con bươm bướm lượn
Tình thu huyền ảo. cõi phù vân...
Phạm Thị Minh-Hưng
*
43/
CƠN ĐỊA CHẤN

Vết thương của anh, vết thương của tôi,
Và vết thương của em,
Vết thương nào đau, vết thương nào sâu
Trời đất vô thường nào ai hay biết
Một ngày lạc bước tình bỗng u sầu

Mỗi người mang một vết thương úa mầu
Cũng may - trái tim hồng hào chưa rỉ máu
Đêm đêm còn tỉnh thức giấc hư hao,
Dẫu trong lòng ôm nỗi đau, nào ai hiểu thấu..

Hãy quên đi, cuộc đời vốn dĩ bể dâu
Mỗi ngày qua tình sẽ đổi xanh mầu,
Trời nắng-mưa-bão tố chẳng chút héo hon
Vui sống nhé,
Con tim nồng nàn nào có hao mòn...

Vết thương giờ đây sẽ mãi hằn sâu
Kỷ niệm buồn thương, thời gian ơi phai mau
Trong tim ta vết thương đà in dấu
Không thể xoá mờ, hình ảnh cuộc bể dâu...

Tình đời phũ phàng như sóng dữ bạc đầu
Đổ xuống đời thành những vết thương đau
Cơn địa chấn...phận người - ai tránh khỏi
Quên hết  đắng cay - hãy vui sống mỗi ngày
...
Trái tim hồng chơi vơi 
.. ngày đêm, còn thổn thức vơi đầy...!

Phạm Thị Minh-Hưng.

*
44/

Rừng Thu Buồn

Thu sang rừng lá thay màu
Lá xanh chẳng thể còn lâu trên cành
Heo may giá lạnh phai xanh
Rừng Phong sắc lá mênh mang thu sầu

Đường xa lá đổ mưa Ngâu,
Hồ thu tĩnh lặng một mầu xanh lơ
Hoàng hôn nắng nhạt hững hờ
Lá vàng rơi rụng phủ mờ lối qua

Sương thu tàn úa cỏ hoa
Kìa bao chiếc lá la đà cuốn bay
Rừng chiều bóng đổ vai gầy
Âm thầm nhung nhớ tháng ngày chia xa
Bơ vơ lặng lẽ nhạt nhòa
Thu về tiếc nuối - tuổi hoa đâu tìm
Thời gian chiếc bóng lặng im
Tình như giấc mộng ẩn chìm hư không...

Một mình lạc lõng bâng khuâng
Đi trong rừng vắng bước chân mỏi mòn
Tìm đâu thuở ấy hương nồng
Tình giờ một cõi. tình không. ngỡ ngàng...   


Phạm Thị Minh-Hưng
SaiGon - 17h - Wed-04/10/2017

*
45/ 

TÌNH DỞ DANG?


"Tình ta tựa đoá Tường vi
Nồng nàn say đắm tình si tuổi hồng"
Nhưng bỗng một hôm... Tình xa...Tình xa!

...

Thôi đừng buồn . nức nở... tình xa
Hồn em mưa tầm tã nhạt nhoà
Tình xa. Có lẽ tình tan vỡ
Cay đắng-bơ vơ- những hững hờ...!

Gọi mãi tình xa trong nát tan
Hoàng hôn về lạnh ngắt dung nhan
Bâng khuâng lạc bước hồn băng giá
Tình chẳng như mơ sao bẽ bàng?

Ai hát lời tình buồn chia ly
Điệu nhạc sầu mênh mang ... ướt mi
Lẻ loi chân bước. hồn tê dại
Ngõ nhỏ tiếc thầm. đoá Tường vi!

Sao không nói lời yêu hò hẹn?
Cánh hoa yêu héo úa võ vàng
Bao dấu ái còn đây tha thiết...
Tình hẹn trăm năm
... sao dở dang!?

Phạm Thị Minh-Hưng.
SG-T5/13/4/2017


46/

TÌNH MỊT MÙ XA

Anh ở nơi đây chiều vơi nắng
Đường hoa áo trắng - vắng người xưa
Với trái yêu xa - tình cay đắng
Tím lòng cô lữ tím chiều mưa

Ngoài hiên gió nhẹ lá đong đưa
Áo ai tím cả giấc mơ trưa
Nhớ nhung môi mắt, tình xa vắng
Ôm nỗi sầu thức trắng đêm mưa

Bơ vơ tình yêu dấu nhạt nhòa
Mây tím giăng ngang hồn xót xa
Dẫu biết người đi tình ở lại
Đường trần ta đếm bước riêng ta!

Một cõi
 cô liêu tình giá băng
Người xa xôi quá tận cung hằng
Chiều nay sương gió, trăng nào thấy
Tình đời vàng võ - sầu mênh mang!


Phạm Thị Minh-Hưng

*
47/

NHỚ BIỂN

Anh đang nhớ biển, nhớ tình xa
Nhớ sóng xôn xao cát mượt mà 
Nhớ chiều biển mộng cùng chung bước
Sóng dạt dào như khúc tình ca?

Anh nhắc rất nhiều kỷ niệm xưa
Biển Nha Trang cát trắng xứ dừa
Thùy dương vi vút bay theo gió
Ầm ì tiếng sóng nhẹ nhàng đưa

Anh nhắc nhớ thêm biển Vũng Tàu 
Những ngày yêu dấu ở bên nhau 
Biển sóng nhẹ nhàng tung bọt trắng
Tình ngút ngàn, Bãi trước-Bãi sau!

Anh hỡi thời gian biền biệt xa
Dã tràng xe cát khóc tình ta
Sóng xô vỡ nát lâu đài cát
Tìm thấy đâu-mộng cũ nhạt nhòa!

Hôm nay trước biển một mình em
Đọc lá thư anh, càng nhớ thêm
Tiếng cười âu yếm... còn vang vọng
...Thủy triều lên, sóng nhớ triền miên... 

Phạm thị Minh-Hưng.



*

48/


CHIẾC LÁ THU MƠ

Thu ơi ai dấu vạt nắng hồng
Đâu ánh bình minh lấp lánh trong
Mình em thơ thẩn đôi vần lạc
Hoàng hôn mộng mị nát tơ lòng

Em ngồi đong đếm những xanh xao
Tình xưa xa vắng tự thu nào
Nhặt bao chiếc lá phai màu úa
Ấp ủ tình thu đã hư hao

Em mơ những giọt nắng ngọt ngào
Đóa hồng đỏ thắm nở trên cao
Chan chứa tính yêu xuân lơi lả
Vườn hoa ong bướm mấy xôn xao

Vẫn biết chỉ là mơ thế thôi
Cho lòng thêm một chút ngọt bùi
Để bước chân buồn thôi tơi tả
Mặc gió sương chiều ướt lạnh môi!

Mơ về nơi ấy rất xa xôi
Chiều nay bão rớt ở phương trời
Hồn em đắm đuối tình mê hoặc
Lòng nhớ thương hoài - Tình  khôn nguôi!

Phạm Thị Minh-Hưng.
SaiGon -14/3/2017

*
49/

Gởi Chút Tình Xưa

Người đi lưu luyến gì không
Mà sao ánh mắt nghe chừng nhớ nhung
Người ở lại... mây bâng khuâng
Nhìn theo bụi đỏ lòng rưng rưng lòng...

Hồn như một sợi tơ chùng
Sớm thu chiếc lá ngập ngừng vụt bay
Heo may gió cuốn lạnh đầy
Đâu đây vang bóng tháng ngày có nhau!

Bốn mươi năm lẻ dãi dầu
Ngân Hà một dải sông sâu vẫn là
Trăng vàng vằng vặc gần xa
Trăng ơi nhắn gởi dùm ta chút tình...

Cuộc đời một kiếp phù sinh
Có-không-được-mất gập ghềnh buồn vui
Ngày qua gió cuốn mây trôi
Bao nhiêu kỷ niệm ngậm ngùi ý thơ!...

Phạm Thị Minh-Hưng
(Tặng người trong ảnh vời xa)

*
50/

Xuân Vui Hội Ngộ

Hoa lá vườn xuân ngóng đợi ai
Vàng xanh đỏ tím cúc lan mai
Dã quỳ sắc thắm nương theo gió
Rực rỡ hương hoa níu gót hài
Hội ngộ thân tình bao thắm thiết
Tình xuân ấm áp nắng ban mai
Câu thơ tiếng nhạc vương thương nhớ
Kỷ niệm đong đầy năm tháng phai...

Phạm Thị Minh-Hưng

Thứ 7-25/2/2017 

Thứ Hai, 2 tháng 10, 2017

CHÚT HƯƠNG MÙA THU 4/

31/
VŨ KHÚC NGHÊ THƯỜNG
Múa chi em điệu Nghê thường
Vàng son óng ánh vấn vương tơ hồng
Biển êm sóng lặng - xanh trong
Dưới chân sỏi đá...mênh mông cõi tình

Bình minh ánh nắng lung linh
Tóc dài áo đỏ em xinh lạ thường
Nụ cười chúm chím môi hường
Em như cánh gió toả hương nồng nàn
Lụa vàng quấn quít chân ngoan
Nõn nà một dải mênh mang mây trời
Những tia nắng ấm rụng rơi
Xanh xanh biển nước một trời ước mơ...
Tôi như một kẻ dại khờ
Phút giây ôm mối tình thơ võ vàng
Hồn tôi tỉnh thức mơ màng
Nghê thường vũ khúc bàng hoàng tình tôi!


Phạm Thị Minh-Hưng.
(Mến tặng Diễm Hương 
Sàigòn-02/8/2017)
*
32/

EM ĐI
Sao em đội nón quay đi
Tóc thề gợn sóng bờ mi dỗi hờn
Tình ta một kiếp còn vương
Em ơi, nhớ nhé mến thương tháng ngày
Đôi vai nhỏ, dáng hao gầy
Ngoài kia lá úa phủ đầy lối qua
Mùa thu chừng đã la đà
Heo may gió lạnh sương pha ráng chiều...
Em đi ngõ vắng đìu hiu
Tình ta đâu phải cánh diều lướt qua
Chiều thu nhớ quá tình xa
Tìm nhau cõi mộng nhạt nhoà mắt môi!...
Phạm Thị Minh-Hưng
*
33/
MƯA SÀI GÒN
Hình như mình đang ở ven sông
Một chiều mưa gió xót xa lòng
Mưa rơi nặng hạt mưa rơi mãi
Lòng đường giờ nước ngập thành sông

Anh đang đi xa - lúc trở về,
Coi chừng nước cuốn, nước lôi đi
... có con đỉa bám vào chân đó
Âm thầm nó cắn rất say mê...!
Em ở bên sông nước bốn bề
Trời mưa nước cũng biết rủ rê
Vào thăm nhà cửa, thăm đồ đạc
Chỗ nào cũng được nước vân vê...
Đang thức tưởng chừng giấc chiêm bao
Con đường nay chẳng có nắng đào
Mênh mông biển nước ... la đà sóng
Gió mưa ngập lụt . đời lao đao...
Phạm Thị Minh-Hưng.
(Thứ 2-25/9/2016)
*
34/
LÁ THƯ TÌNH YÊU

Lá thư nhung nhớ viết cho anh 
Một sớm thu, lá rụng qua mành  
Trời Sài Gòn, mênh mang nhiều kỷ niệm
Một mình em, lá úa vọng tình xanh!


Trời đang mưa hay lòng em lệ ứa
Nhớ rất nhiều ngày hai đứa bên nhau
Mùa Xuân cũ, ngất ngây tình yêu dấu
Anh nhẹ nhàng bảo khẽ "Tựa vai anh"
 

Anh hỡi anh có còn ước mơ xanh   
Vẫn nhung nhớ - thời học trò áo trắng?  
Tình trong sáng ngây thơ như vạt nắng  
Còn nồng không anh, sưởi ấm... buổi tàn đông?  

Em vẫn nhớ ngày xưa anh hứa

Mình bên nhau giữ mãi ước mơ đầu
Hi vọng nhé - còn ngày sau, mãi mãi
Hãy nhớ là "Hoa Bất Tử - Tình ta..." 
 
Lời anh nói em vội về ươm mộng  
Xây lâu đài ước vọng mai sau...  
Ai có ngờ đâu cuộc đời muôn sắc  
Ước hẹn hôm nào, thành vết thương... đau! 
 
Rồi ly tan cách biệt không ngờ  
Cơn bão đời chia cách, tình bơ vơ
Em vẫn đợi chờ biết bao thương nhớ
Mơ một ngày gặp lại... có bao giờ?
 
 

Bài hát ấy trong em còn âm hưởng,
Dù héo hon rồi một đóa Hồng xưa,
Phai mầu phượng thắm sân trường cũ
Tình mình vẫn tha thiết như xưa...

Mùa xuân về anh nhớ gì không anh
Cành hồng thắm xuân xưa anh đã
Gởi tặng em trong buổi hẹn đầu
Vẫn còn đây ép trong vở ... bạc mầu


Anh, anh hỡi, dù cách xa diệu vợi
Mình vẫn yêu, thương nhớ chẳng hề vơi
Tình anh đó, vẫn trong em muôn thuở
Vạt-nắng-hồng-anh...Sưởi ấm... mãi lòng em.


Phạm Thị Minh Hưng
*
35/
TÌNH CHẲNG NHƯ MƠ
(Bài thơ viết cho Em_CHQ)

Em nhớ ngày xưa tình gấm hoa
Trời xanh mây trắng nắng chan hòa
Tình ta như đoá lan hàm tiếu
Dịu dàng tha thiết bản tình ca...

Kỷ niệm còn vương vấn đâu đây
Nha Trang biển sóng ngất ngây say
Tình anh sóng đổ hôn bờ cát
Sóng dạt dào - tình yêu dấu đong đầy
Bỗng một ngày
... giông gió mưa tuôn
Ngẩn ngơ tình lạc lối thiên đường
Thổn thức ... lệ rơi nhiều đêm vắng
Tình nát tan, bão tố sầu vương
...
Định mệnh phũ phàng ... tình chia ly
Đắng cay soi lăng kính phân kỳ
Anh quấn vành tang. Tình khâm liệm
Em về chua xót ... lệ tràn mi!
Anh hỡi... từ nay quên hận sầu
Tình chia hai lối - mộng về đâu?
Em bước qua đường sang ngõ rẽ
Tìm quên...
... Tình ấy nhuốm thương đau!

Phạm Thị Minh-Hưng
Saigon - Thứ 5-14/9/2017
*
36/

SỢI NHỚ SỢI THƯƠNG
Tóc em dài sợi vấn vương
Sợi thương sợi nhớ bên đường lá me
Duy Tân nắng đổ trưa hè
Bên nhau tình chợt sắt se dỗi hờn

Sài Gòn mưa vẫn rơi tuôn
Tóc em vướng hạt mưa buồn lắt lay
Thương sao mà mượt tóc mây
Tay nào ve vuốt ngất ngây tình hồng
Bâng khuâng một sợi tơ chùng
Cho dài thương nhớ ngóng trông tháng ngày
Hỏi tình còn đắm mê say
Ôm tròn kỷ niệm u hoài tóc mai...
Chiều nay gió lộng tóc dài
Nhớ xưa tóc xỏa bờ vai mơ màng
Ước mơ một giấc nồng nàn
Ánh trăng mười sáu dòng Ngân ru tình
...
Thu về lá úa lặng thinh
Em hong tóc, nhớ cuộc tình ngày xưa
Sợi dài sợi ngắn hững hờ
Chiều mưa lạc bước tóc tơ lỡ làng...
Phạm Thị Minh-Hưng.
*
37/

LẤP LÁNH TÌNH THU
Mong manh như sương sớm mùa thu
Chiếc lá chao nghiêng, gió cuối mùa
Hơi thở của ai kia rất nhẹ
Mùa thu vàng khe khẽ đi qua!
Những dấu yêu dẫu phôi phai ngày tháng
Chưa bao giờ cũ bởi thời gian
Bên nhau nồng ấm dường đâu đó
Giấc mơ hồng... tuổi mười sáu ngây thơ...
Bỗng thoáng nhớ có điều gì đã mất
Tình chơi vơi mỗi lúc một đong đầy
Hồn bâng khuâng sao quắt quay dịu ngọt
Lời thơ buồn lắng đọng ngất men say
Mong manh thu vàng sắc thu dịu nhẹ
Lặng lẽ mơ màng ấm áp tình thu
Em say đắm một trời thu vời vợi
Sợi tơ lòng lấp lánh những yêu thương!
...
Phạm Thị Minh-Hưng & Bạch Trầm
38/
CÁNH PHƯỢNG NGÀY XƯA.

Cánh hoa Phượng ép còn đây,
Trong trang vở cũ ươm đầy nhớ thương.
Ngày xưa Phượng đỏ sân trường,
Tung bay theo gió nắng vương bên thềm

Một thời hoa mộng êm đềm
Vùi trong ký ức để quên tháng ngày
Lo toan cuộc sống vơi đầy
Người xưa trường cũ mỗi ngày một xa!

Hẹn hò gì lúc chia xa
Chỉ còn cánh phượng nhạt nhoà hôm nao
Ép trong vở cũ bấy lâu,
Ôi, màu mực tím phai nhàu ước mơ

Xa xôi... ngày tháng bơ vơ
Nhớ thời yêu dấu dệt mơ mộng đầu
Phượng xưa nay biết về đâu
Bâng khuâng kỷ niệm dãi dầu tháng năm...

Phạm Thị Minh Hưng
*

39/
Quán Trọ Vô Thường
-. Tiễn Biệt Người Đi

Thế rồi cũng hết cuộc chơi
Thu tàn lá rụng tơi bời xác thân
Ngàn sao sa xuống thật gần
Đón người về cõi phù vân chốn nào?

Đèn hoa nến đỏ hư hao
Một mình lạc bước xanh-xao-não-nề
Kinh cầu vọng tiếng tái tê
Đời người quán trọ u mê bẽ bàng

Như cơn mộng mị võ vàng
Kìa ai ngấn lệ ngỡ ngàng tiễn đưa
Tiễn người vào cõi mịt mờ
Thế thôi vĩnh biệt đôi bờ cách chia

Người đi cách biệt ... xa lìa
Đường trần nhẹ gánh!
...  đèn khuya đoạn trường!
Tâm tư một nỗi vấn vương
Thương đời, quán trọ - vô thường - trần gian!...

Phạm Thị Minh-Hưng
 40/

SAO ANH CHƯA VỀ

Sao anh chưa về thăm quê hương
Vắng bước chân anh mọi nẻo đường
Hoa cà phê trắng nồng hương sớm
Nhớ quá ngày xưa bao luyến thương!

Sao anh chưa về thăm phố núi
Đất đỏ mưa dầm vương gót chân
Nương rẫy tinh mơ nghe tiếng dế
Se sắt hồn em những hẹn thề

Trường xưa còn đó mãi đợi chờ
Bước anh về, ôn kỷ niệm xưa
Anh có nhớ dưới hàng phượng đỏ
Hai trái tim khờ đã mộng mơ?

Sao anh chưa về thăm xóm cũ
Thác Nhà Đèn có những hoàng hôn
Nhìn dòng nước chảy cùng mơ ước...
....Thời gian xa vắng nát tâm hồn!

Anh có về không bên đồi biếc
Ngắt đoá hoa sim ngắm mây chiều
Màu hoa tim tím hồn mơ mộng
Thơ thẩn bên nhau bao dấu yêu?

Sao anh không về giữa đại ngàn
Nghe hồn gió hú giữa đêm hoang
Dã quỳ thương khóc bên triền suối
Cung đàn nhỏ lệ tiếc mơ tàn...!

Cao nguyên vẫn đợi bước anh về
Tiếng cồng chiêng nhung nhớ lê thê
Mơ dáng ai ngày xưa bên suối
Tình thơ ngây tuổi mộng hẹn thề!

Nhớ nhé anh ơi về Ban Mê
Cho kỷ niệm xưa cũng theo về
... Mùa xuân hoa nở sân đầy nắng
Đón người lạc bước ấm tình quê!

Phạm Thị Minh-Hưng.
(Cảm tác "Nếu.em có về"_Nguyễn Phú)
SG- CN- 27/3/2016
*
41/
BOSTON CHIỀU BÃO TUYẾT

Em đi về phía tuyết rơi
Tâm tư trầm lắng chơi vơi nỗi buồn
Em đi về phía hoàng hôn
Lặng nhìn chiếc lá rũ hồn chia xa...

Sương mù giăng mắc nhạt nhoà
Cỏ cây tàn tạ la đà tuyết bay
Không gian lắng đọng hao gầy
Âm thầm tiếc nuối tháng ngày qua mau!

Lẻ loi một cõi u sầu
Boston chiều xuống trắng màu... Tuyết rơi!
Lạnh lùng giá buốt tả tơi
Tìm đâu nắng ấm... Xa vời chốn nao!

Boston bão tuyết lao đao
Tình đời hờ hững ... xanh xao canh trường
Lối đi mòn,
... Đoạn cuối đường
Biết bao cơ khổ, đoạn trường xót thương!

Phạm Thị Minh-Hưng
(Cảm tác ảnh Tuyết Boston của Kim Hương74)

Chủ Nhật, 1 tháng 10, 2017

LỠ MỘT NHỊP CẦU - Chút Gì Để Nhớ 2

Bài 11.

LỠ MỘT NHỊP CẦU 



Sao anh vội bước qua cầu
Cơn mê vàng võ tình sầu em mang
Con đò xa khuất bàng hoàng
Mắt môi sầu úa ngỡ ngàng mưa bay

Hương xưa nhung nhớ đêm ngày
Hư không anh nỡ, lắt lay cõi lòng
Còn đâu yêu dấu tình hồng
Canh khuya đơn chiếc giấc nồng-không anh

Tình ơi phai nhạt tan tành
Tìm đâu cho thấy lời anh hẹn thề
Giờ đây tình đã chia lìa
Đôi lòng xa cách mưa về phương nao

Tên người gọi mãi hư hao
Đơn côi như tiếng thì thào gió khuya
Mưa bay thấm ướt lối về
Anh đi lạc bước cơn mê lỡ làng

Anh đi tình bỗng dở dang
Bước chân lỡ nhịp muộn màng tình em.
Vì đâu lỡ một nhịp cầu...
Tình em thôi thế, chôn sâu vũng buồn.

Phạm Thị Minh-Hưng

Bài 12.


LÀNG QUÊ XƯA 

Đây hàng cau cũ một sớm xuân
Hàng cau yêu dấu lá xanh ngần
Không còn ngăn cách đời dâu bể
Một thoáng mơ về thuở bé thơ

Làng quê ngày ấy đã là đây
Vẫn con đường đất mấp mô này
Bờ ao cỏ dại, đầy rêu phủ
Tìm đâu yêu dấu mắt hoen cay

Ngập ngừng chân bước nhớ thương ai
Đâu cây táo nhỏ nắng vàng phai
Cổng nhà sau trước tìm đâu thấy
Người vắng xa - đời bao đổi thay!

Hôm nay ngày lễ hội Nguyên Tiêu
Đình làng vôi mới khói nương chiều
Trống chiêng vang vọng lòng nhung nhớ
Cảnh cũ người xưa ngỡ giấc mơ...
Phạm Thị Minh-Hưng.

Bài 13.

ĐÔI NGẢ

Hai dòng sông dòng đời xuôi chảy
Như chúng mình mỗi đứa một nơi
Còn gì không năm tháng dần trôi
Hai dòng đời - đôi người đôi ngả

Sông uốn mình bến bờ cách trở
Ai ngăn chia dòng nước hai màu
Gần bên nhau sao chẳng cùng nhau
Hai dòng chảy nông sâu đâu nguồn cội

Sông xanh thẳm bên bồi bên lở 
Cù lao nào chất chứa phù sa
Cách trở phương trời ai chờ ai đợi
Có bao giờ gặp gỡ giữa đôi ta?

Nhớ những lần cùng đi về chung lối 
Tình thơ ngây chẳng nghĩ suy gì
Ước mộng đơn sơ lòng trang vở mới
Trong sáng yêu đời - ai biết ngày mai...

Rồi dòng đời cuốn trôi đôi ngả
Như dòng sông cách biệt hai màu
Tình chia xa hai phương trời lạ
Vời vợi tình buồn ... thương quá ngày xưa!

Phạm Thị Minh-Hưng

Bài 14.
Chuyện Tình Lá Thu.

Chiếc lá xanh kia đã bạc màu
Rừng thu vàng đỏ lá chen nhau
Phải chăng thu tới trên màu lá
Lao xao tàn úa rụng về đâu?
*
Hôm nao mơn mởn lộc cành cao
Đón xuân tươi thắm dưới nắng đào
Hoa ngát hương, lá xanh biêng biếc
Trên cành kìa lũ bướm xôn xao.
*
Mùa hè sang, nắng ấm hanh vàng
Mơ say lá tắm nắng vườn hoang
Hoa rực rỡ hương thơm tỏa ngát
An nhiên tình mộng dưới trăng ngàn
*
Bất chợt cơn mưa đến lạnh lùng
Vô tình nhàu nát cánh hoa nhung
Lá xót xa - âm thầm chết lặng
Làm sao giữ được đóa mong manh?
*
Trong đêm hoa héo tàn sương phủ
Lá rũ buồn, úa sắc phai xanh
Còn đâu tình mộng dưới trăng thanh
Heo may về bỗng lá lìa cành...
*
Tình mình có buồn như lá thu
Thời thơ mộng ấy tít xa mù
Anh hỡi, thu về anh có nhớ
Tìm trong lá úa dấu tình xưa.


Phạm Thị Minh Hưng.