Thứ Tư, 8 tháng 6, 2016

MƯA và NỖI BUỒN

Bài 71/


http://i319.photobucket.com/albums/mm469/hoaian_bucket/hinh%20dong/3--a54.gif 


Mưa và Nỗi Buồn.


Trời sụt sùi khóc nhớ thương ai

Sao mưa, mưa mãi mấy hôm nay
Mưa miên man vỡ tan ào ạt
Nghe lòng rưng rức nỗi sầu lay.

Nắng biệt nơi nao chẳng đoái hoài
Không về sưởi ấm sắc hương phai
Chìm trong mưa lạnh chiều tơi tả
Xám ngắt không gian mộng chẳng đầy

Nước cuồn cuộn lối dập cỏ cây
Tràn ngập muôn nơi mưa nổi trôi
Mưa rơi tầm tã chiều hoang vắng
Vô tình phong kín nỗi đơn côi

Bao giờ mưa tạnh hỡi mưa ơi
Đừng mưa - tàn tạ héo hoa đời
Đừng mưa - run rẩy cành lan dại
Mong ngày lên nắng ấm ban mai.

Phạm Thị Minh Hưng.
*
.Bài 72/



MƯA SẦU 

Mưa buồn chất ngất tình sầu
Mưa rơi tơi tả bên lầu nhớ nhung
Mưa rơi lá rụng ngoài song
Mưa tê tái giọt cho lòng ưu tư

Mưa trên biển vắng mịt mù
Mưa giăng sóng đổ trắng bờ cát xa
Mưa vương gót ngọc thềm hoa
Mưa giăng hiu hắt xót xa khung trời

Mưa rơi nuối tiếc chơi vơi 
Biển xa nắng gió tình vời vợi xa
Sóng ru cát trắng nhạt nhòa
Bể dâu mòn mỏi phôi pha biển chiều 


Phạm Thị Minh-Hưng

*
.Bài 73/

XUÂN TƯƠI VUI













XUÂN TƯƠI VUI
Ngày đông lạnh lẽo đã trôi xa
Phơi phới tâm tư xuân thiết tha
Đón Tết đẹp tươi tình ấm áp
Giã từ năm cũ tiếc ngày qua
Lòng vui hớn hở như ngày hội
Mai cúc muôn màu rực rỡ hoa
Hạnh phúc sum vầy An - Phước - Lộc
Xuân vui rộn rã khắp muôn nhà...

Phạm Thị Minh-Hưng.
*
.Bài 74/

LẠC LỐI TÌNH XUÂN
Bây giờ giữa tháng Chạp
Với nguyên nỗi buồn tôi
Phương trời xa cùng tận
Tình vương vấn bên đời

Biển - Mình tôi chới với
Lặng lẽ cõi hồng trần
Đời như vướng gai nhọn
Lạc rồi lối tình xuân

Nắng buồn giữa tháng Chạp
Đông se lạnh giáp năm
Tình như giờ nhật thực
Nhuộm tối thời thanh xuân

Tìm trong đêm cô tịch
Hư ảo những canh dài
Thẫn thờ theo ngày tháng
Cõi buồn dấu tình phai.

Nỗi buồn nào da diết
Ảo ảnh nào trong mơ
Đã vạn lần in dấu
Sắt se hồn ngu ngơ.

Tình sầu trong mắt biếc
Giấc đêm nào ngủ yên
Buồn gieo neo chất ngất
Buồn ơi!... Đừng qua Giêng!

Phạm Thị Minh-Hưng.
*
Bài 75/


image




TÌM NƠI ĐÂU

Tôi đi tìm khắp phố SaiGon
Nơi đâu còn dấu vết thân quen
Tìm con đường cũ nơi hò hẹn
Nghe lòng rưng rức nỗi nhớ quên...

Lục tìm trong ký ức cũ mèm
Bao nhiêu suy tưởng mãi liên miên
Mình tôi lạc lõng hoàng hôn vắng
Tìm đâu cho thấy dấu xưa quen

Lòng tôi sao hiu hắt buồn tênh
Mắt môi xưa một thuở lụa mềm
Tôi đi hờ hững chiều vương vấn
Mưa buồn nhòa nhạt bước chênh vênh!


Nào có hiểu gì - Thuở ngây thơ
Yêu Sài Gòn dệt mối tình mơ
Đường tình nắng đẹp bao con phố
Tìm đâu thấy nữa dấu yêu xưa 
Phạm Thị Minh-Hưng
*
Bài 76/



Mưa đêm.

Mưa chi rả rích suốt canh thâu
Gió lùa gió rít khúc u sầu
Gác vắng chênh vênh lòng lạnh giá
Giấc ngủ mơ màng mưa giọt mau.

Mưa chi lạnh lẽo kẻ không nhà
Đêm buồn mưa thấm ướt, đường xa
Phố vắng hắt hiu đèn mờ - tỏ
Biết tìm đâu mái ấm, về đâu?

Áo không đủ ấm đợi chờ ai
Mưa rơi run rẩy tấm vai gầy
Mưa vô tình quá không thương xót
Thân em ốm yếu sống qua ngày.

Mưa hỡi sao mưa tầm tã mãi 
Lạnh lùng cùng gió buốt tâm can 
Giấc ngủ không yên lòng héo hắt 
Mưa giọt buồn se sắt bóng đêm.  

 Phạm Thị Minh -Hưng.

*
Bài 77/

Bờ ao quê Nội - Vũ Thư Thái Bình.

LỜI TÌNH BUỒN


Hỏi người lòng có pha phôi
Gập ghềnh con sóng chia đôi ngã tình?
Từ anh tăm biệt bóng hình
Mình tôi ở lại lặng thinh nhạt nhòa

Đắng cay tình chẳng thật thà
Dù tôi mắt vẫn kiêu sa mặn nồng
Trách ai hờ hững quay lưng
Còn đâu tiếng hát lời cùng tận nhau!

Sóng buồn đổ mãi tình đau
Hoàng hôn bước lạc giọt sầu mắt môi
Bơ vơ tình đã xa xôi
Heo may lá úa rụng rơi hững hờ...

Xa nhau chẳng phải tình cờ
Chỉ là anh đã giả vờ nhớ quên
Tình ta một thuở nồng êm
Trăm năm một giấc mơ tàn xót xa

Phạm Thị Minh-Hưng.

*

.Bài 78/

SỢI TƠ CHÙNG

Giọt buồn rớt giữa tim côi
Xôn xao biển sóng vang lời xót xa
Bâng khuâng nỗi nhớ la đà
Hoàng hôn mây tím gió qua lạnh lùng

Vì đâu một sợi tơ chùng
Buồn vương ánh mắt tình nồng xanh xao
Thương ai vướng nỗi lao đao
Như con sóng nổi hanh hao mộng vàng

Cõi buồn chất ngất hoang mang
Mong thời gian bớt lo toan bộn bề
Tình đời một nỗi ê chề
Tâm tư chát đắng não nề biết đâu

Tình ơi lỡ bước dãi dầu
Gian nan rồi sẽ chìm sâu một ngày
Hãy vui lên nhé vai gầy
Giọt buồn phai nhạt thoáng mây cuối ngày

Trời xanh gió mát ngất ngây
Nắng hồng thắm thiết, vui đầy mắt môi,
Bình minh rạng rỡ gọi mời
Tình yêu mật ngọt chơi vơi nồng nàn... 

Bài 79/




MƠ GIẤC MỘNG DÀI

Anh cứ ỡm ờ bảo rằng yêu
Nhớ em từ sớm đến ban chiều
Mỏi mòn hiu hắt lòng mong đợi
Có giả vờ không hay thật yêu?

Còn kể trong thư bao nỗi buồn
Nhìn mây mơ bóng dáng em luôn
Lang thang mưa gió chiều đông lạnh
Mơ màng giấc ngủ giữa cô đơn

Hôm qua nằm mơ em dỗi hờn
Không cần anh nữa bỏ đi luôn
Anh buồn ngơ ngẩn đi tìm khắp
Tỉnh dậy mừng ghê - mới hoàn hồn...

- Lạ chưa anh chỉ khéo lo xa
Nghĩ xấu là em chẳng thiết tha
Xa vắng một ngày không chịu nổi
Chất ngất mưa buồn, nắng tả tơi...

Em ạ, vì yêu quá đấy thôi
Đã thương cứ muốn ở bên người
Đắm chìm nhung nhớ trong mộng ảo
Đừng xa nhau nhé bạn lòng ơi!

Anh ước gì hằng mơ thấy em
Giấc mơ dịu ngọt mộng êm đềm
Ta sẽ cùng ghi trang tình sử
Em nhé! Mình yêu đến trăm năm...

Phạm Thị Minh-Hưng

*
Bài 80/




NHỚ NHUNG

Nơi em giá rét se lòng,
Trái tim bé bỏng xin đừng hắt hiu,
Hoàng hôn mây tím bên chiều,
Nhớ thương quê Mẹ trăm điều xót xa

Quê xưa tháng đoạn ngày qua
Nhớ bao kỷ niệm vời xa một thời
Vàng son đâu nữa người ơi
Sắt se lòng chợt bồi hồi cơn đau

Xứ xa người lạ tìm đâu
Nhớ sao thuở ấy ngọt ngào dấu yêu
Nhớ quay quắt nhớ liêu xiêu,
Nỗi buồn thăm thẳm phiêu diêu bềnh bồng

Đường xa hun hút mênh mông
Chim sa lìa tổ lạc lòng bay đi
Long lanh mắt ướt bờ mi
Bơ vơ lạc lõng như vì sao rơi

Giọt buồn lắng đọng bờ môi
Nơi này quạnh vắng xa vời cố hương
Sầu vương vấn, nỗi đoạn trường
Làm sao tìm được bước đường có nhau

Thời gian, nước chảy qua cầu
Bốn mươi mấy kiếp lá sầu rụng rơi...
Thế rồi ...Đời cũng thế thôi,
Nhớ nhung se sắt một thời... nhớ quên?

Phạm thị Minh-Hưng.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét