Thứ Hai, 6 tháng 6, 2016

BÀNG BẠC MÂY CHIỀU


BÀI 41/

THƠ MÙA THU BUỒN

Tôi viết bài thơ mùa lá buồn
Gởi người xa vắng vẫn còn thương
Tình giờ hư ảo chia ly lắm
Nhung nhớ tình ơi nỗi vấn vương

Biền biệt người đi chẳng trở về
Biển đời sóng đổ ngỡ cơn mê
Thu về lá rụng sầu hoang vắng
Ngâm ngùi giọt đắng mãi lê thê...

Vì đâu lạc bước cõi hư vô
Sắc không - không sắc đâu bến bờ
Một thuở xôn xao giờ lạnh cóng
Người xa nơi ấy có buồn không?

Bài Thơ này gởi gió mây trôi
Lời thơ có đến được bên người
Giọng nói tiếng cười như đây đó
Vang vọng theo từng chiếc lá rơi...

Phạm Thị Minh-Hưng.

*

Bài 42/
 EM ĐI
Em đi như chiếc lá thu bay
Vương vấn hồn tôi giấc mộng dài
Chiều thu lạnh giá sầu xa vắng
Sương rơi ướt áo thoáng heo may
Em đến rồi đi tình úa phai
Hồn tôi thăm thẳm nhớ thương hoài
Em nào biết cõi lòng tê dại
Tình hững hờ cay đắng đổi thay!
Em bỏ đi tình tôi xác xơ
Có biết chăng tình mộng ngóng chờ
Vẫn ngắm mây bay chiều lộng gió
Thương sao tình đã chẳng như mơ...
 
Canh khuya viết nốt mấy vần thơ
Ôi! Cuộc tình tan ai có ngờ
Đếm ánh sao rơi hồn tiếc nuối,
Tìm đâu cho thấy ánh trăng xưa
Phạm Thị Minh-Hưng
*
Bài 43/
 CÕI XƯA MỘNG MỊ

Cà phê chủ nhật đong đưa
Hương hoa thơm ngát gió vừa qua đây
Bên nhau tình đã mơ say
Hồn ai bay bổng như ngày mới yêu
Bỗng dưng ngơ ngẩn bên chiều
Thương chàng Kim Trọng-Thúy Kiều tình xa
"Bây giờ tỏ mặt đôi ta
Hãy nhìn cho rõ kẻo là chiêm bao"(1)

Cà phê nhỏ giọt xanh xao
Tình ta chất ngất ngọt ngào phút giây
Mỗi lần gặp mặt tình đầy
Ước ao có được một ngày bên nhau

Cà phê đắng giọt tình sầu
"Tình đầu tình cuối" tình nào ngát hương (2)
Nhâm nhi một nỗi vấn vương
Bài ca buồn bã xót thương cuộc tình

Đa đoan chi lắm
...Ơi tình!
Cõi Xưa mộng mị riêng mình khói sương!
Thương cho tình khúc đoạn trường
Say tình nát ngọc phai hường dở dang.

Phạm Thị Minh-Hưng
(1) (Kiều_Nguyễn Du)
(2) Bài hát Tình đầu-Tình cuối.
(Cảm tác Cà phê Cõi Xưa
_Thbmt74 - 07/6/2015) 

*
Bài 44/ HẠ BUỒN NHỚ THƯƠNG



HẠ BUỒN NHỚ THƯƠNG

Hè sắp về rồi phải không em
Thoảng làn gió nhẹ thổi bên thềm
Nắng hồng rực rỡ ngoài khung cửa
Có đợi chờ ai nơi lối quen?

Đâu đây vang khúc hát thiết tha
Ve sầu rền rỉ nỗi chia xa
Phượng hồng e ấp bên cành lá
Có nghe lòng vời vợi xót xa?

Thế rồi mình sẽ cách xa nhau
Lớp vắng trường tan phấn úa màu
Sân trường hiu hắt sầu ngăn cách
Tìm nơi đâu giọng nói ngọt ngào

Hạ buồn cánh phượng đỏ rưng rưng
Đùa bay theo gió khắp không trung
Cho tôi gởi chút tình vương vấn
Đến người áo trắng mãi còn thương!

Phạm Thị Minh-Hưng
SG-Thứ 4-04/5/2016

*
 Bài 45/   

BÀNG BẠC MÂY CHIỀU
(Bài thơ cho bạn-cho tôi)
 Màu tóc như màu mây trắng bay
Sợi dài sợi ngắn những phôi phai
Mượt mà xanh thắm giờ xa quá,
Xót xa đời tàn tạ thương vay

Thôi cũng đành chỉ một màu mây
Tháng ngày chìm nổi mãi đong đầy
Còn bao lâu nữa đời đen trắng
Thu vàng lá úa mộng sầu lay...

Đời có còn vui lá ngậm ngùi?
Thời gian hờ hững lững lờ trôi
Thấp thoáng nắng tàn thu bàng bạc
Heo may buồn lặng lẽ chơi vơi!

Vần thơ tôi viết những tàn phai
Vấn vương chi đã nhạt màu môi
Xuân qua - thu tàn - đông quạnh vắng
Lạc loài hư ảo cõi mù khơi...

Bài thơ tàn tạ gởi mông lung
Gởi về xa lắm cõi muôn trùng
Bâng khuâng mây tím tìm hư ảnh
Vời vợi tình xa mấy nhớ nhung?

Phạm Thị Minh-Hưng 

*
Bài 46/  



TÌNH SẦU BƠ VƠ

Bài tình ca dang dở
Trên đỉnh sầu bơ vơ
Lá rơi đầy ngõ vắng
Hồn rưng buồn ngẩn ngơ

Thời gian lặng lẽ trôi
Đêm đông trời lạnh giá
Tình xa vắng ngàn khơi
Tiếng hát ai vời vợi

Thương tháng ngày biền biệt
Thời áo trắng học trò
Đóa tình hồng héo úa
Giữa biển đời mộng du

Tình muôn vạn ý thơ
Mộng mị đêm trăn trở
Bài hát sầu lắng đọng
Đẹp như  giấc mơ hoa...

Nỗi nhớ nào chơi vơi 
Bản tình ca đơn côi
Ru hồn trong thoáng mộng
... Rồi tan vào hư không...

Phạm Thị Minh Hưng. 

*
Bài 47/

MUỘN MÀNG














MUỘN MÀNG

Tôi viết bài thơ trên đỉnh sầu
Thương cuộc tình xa vắng bấy lâu
Đoá hoa yêu nhạt nhòa hương sắc
Biển đời biền biệt biết tìm đâu?

Mùa đông buồn tuyết rơi ngập lối
Lạnh giá khung trời buốt tim côi
Nghe trong tiếng gió lời ai gọi
Thương tình ca vang vọng chơi vơi...

Tình ơi giấc mộng quá ngọt ngào
Ngân hà xa lấp lánh ánh sao
Như mắt biếc ngày nao đắm đuối
Có biết hồn tôi bao xuyến xao?

Tôi hát bài tình ca muộn màng
Gởi gấm niềm thương nhớ mênh mang
Cõi mơ nào biết tình xao động
Giấc cô liêu ảo mộng ngút ngàn...

Phạm Thị Minh-Hưng.
SG - T7 - 19/3/2016 
*
Bài 48/

HOA TÍM













HOA TÍM

Tím mảnh tình hồng tím nhớ thương
Ngày ta cách biệt rẽ đôi đường
Nhớ nhung lặng lẽ tình câm nín
Nuối tiếc u hoài những vấn vương
Mỏi cánh mây bay đời lẻ bóng
Hoài thương tiếng gió lạnh canh trường
Bao giờ trở lại vườn hoa cũ
Hái cánh hoa buồn tím ngát hương

Phạm Thị Minh-Hưng
*
 Bài 49/ 



TÌNH NHƯ BÓNG MÂY

Tình có nồng nàn như nắng xuân
Mà sao xa vắng biết bao lần 
Nhặt cánh mai vàng rơi trước ngõ
Ngậm ngùi hồn bỗng thấy bâng khuâng.

Tình hỡi có còn thơm phấn hương
Mùa yêu ngày cũ có sầu vương
Hoàng hôn mây trắng bay nhiều quá
Hỡi tình hiu hắt bến bờ thương!

Vì đâu cách biệt núi sông dài
Thuyền tình hun hút mộng tàn phai
Ngóng trông mòn mỏi sầu muôn lối
Mộng đã vời xa đâu dáng ai?

Tình ơi có tiếc cánh hoa xưa
Ấp ủ trang tình thơ mộng mơ
Trao nhau chẳng nói câu hò hẹn
Mùa thương yêu dấu đã mịt mờ...

Giữ nhé tình ơi chút hương lòng
Mặc đời hư ảo có hay không
Tình lạnh lùng bóng mây bay mãi
Lạc bước -  Hững hờ bến đợi mong!

Phạm Thị Minh-Hưng
*
 Bài 50/

THƠ và BIỂN SÓNG













THƠ VÀ BIỂN SÓNG

Lời thơ gió thoảng mây bay
Cho hồn vương vấn ngất ngây giấc tình
Ngân Hà lấp lánh lung linh
Ngàn sao huyền ảo diễm tình xa khơi

Thơ bay bổng - Thơ chơi vơi
Vườn thơ hoa bướm rong chơi đợi chờ
Biển xanh sóng vỗ xô bờ
Sóng tan bọt trắng ngẩn ngơ cát vàng

Thơ như biển sóng mênh mang
Như hoa như mộng thênh thang đất trời
Thơ hờ hững - thơ nửa vời
Thả bay theo gió một đời nợ vay...

Ý thơ khờ dại đắm say
Tình như sợi tóc buông dài bơ vơ
Xôn xao sóng ngả nghiêng bờ
Thơ và biển sóng cõi mơ ngọt ngào...

Phạm Thị Minh-Hưng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét