Bài Thơ
HOÀNG HẠC LÂU
HOÀNG HẠC LÂU
Hoàng hạc về cõi thiên tiên
Sương rơi lạnh lẽo hạc quên lầu vàng
Một mình lẻ bước hoang mang
Vàng xưa phai nhạt úa tàn tơ duyên
Lầu xa vẫn nhớ người Tiên
Làn mây trắng vẫn quanh miền Hạc Lâu
Hán Dương sông nước xanh màu
Cỏ thơm Anh Vũ đẫm sầu nhớ nhung...!
Sương rơi lạnh lẽo hạc quên lầu vàng
Một mình lẻ bước hoang mang
Vàng xưa phai nhạt úa tàn tơ duyên
Lầu xa vẫn nhớ người Tiên
Làn mây trắng vẫn quanh miền Hạc Lâu
Hán Dương sông nước xanh màu
Cỏ thơm Anh Vũ đẫm sầu nhớ nhung...!
Phạm Thị Minh-Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét