JE NE T’AIME PAS
(Kurt Weill / Maurice Magre (1877-1941))
Retire ta main, je ne t'aime pas,
Car tu l'as voulu, tu n'es qu'une amie.
Pour d'autres sont faits le creux de tes bras
Et ton cher baiser, ta tête endormie.
Ne me parle pas, lorsque c'est le soir,
Trop intimement, à voix basse mêm',
Ne me donne pas surtout ton mouchoir
Il renferme trop le parfum que j'aim'.
Dis-moi tes amours, je ne t'aime pas,
Quelle heure te fut la plus enivrant'.
Je ne t'aime pas
Et s'il t'aimait bien, ou s'il fut ingrat'
En me le disant, ne sois pas charmant;
Je ne t'aime pas...
Je n'ai pas pleuré, je n'ai pas souffert,
Ce n'était qu'un rêve et qu'une folie.
Il me suffira que tes yeux soient clairs,
Sans regret du soir, ni mélancolie.
Il me suffira de voir ton bonheur,
Il me suffira de voir ton sourire.
Conte-moi comment-il a pris ton coeur
Et même dis-moi ce qu'on ne peut dire
Non, tais-toi plutôt Je suis à genoux
Le feu s'est éteint, la porte est fermée...
Je ne t'aime pas.
Ne demande rien, je pleure C'est tout.
Je ne t'aime pas,
Je ne t'aime pas, ma bien-aimêe.
Retire ta main, je ne t'aime pas
Je ne t'aime pas...
Mời nghe Lê Uyên hát một bài Tango của Kurl Weil , lời Trần Như Vĩnh Lạc
Ngoài trời đang làm mưa
Điệu buồn ru nhịp đưa
Đời giờ không còn nữa
Thú ái ân ngày xưa
Chủ nhật nghe từng đêm
tay rã rời ngừng đếm
dù bờ môi ngọt nếm
Giọt mật thơm nồng êm
Xin trên cánh môi mềm
ghi cơn tái tê thêm
trong men ngấm tan chìm
hong khô vành môi mím
Em không muốn ai tìm
nơi ngăn kéo im lìm
những mũi kim ghim đầy
phủ ngập kín chân dung này
Ngoaì trơì đang làm mưa
điệu buồn ru nhịp đưa
đời giờ không còn nữa
thú ái ân ngày xưa
những sớm mai vào trưa
Ôm em đi anh ơi
Anh vô duyên ghê nơi
Vừa mươì hai giờ trưa
ngoaì trời đang làm mưa
điệu buồn ru nhịp đưa
Đường nào ta dìu nhau
từ nghìn muôn đời sau
miền trần gian ẩn náu
đón bước chân về mau
Đường nào em vừa qua
sao tháng ngày xa quá
bụi thờì gian mờ xóa
còn lại chăng loài hoa
hoa rơi rớt ven đường
theo em lúc tan trường
nghe như tóc em thường
bâng khuâng bờ vai vướng
bao đôi lứa học trò
yêu chưa biết hẹn hò
cất bước hoa nho nhỏ
chiều in dấu chân trên cỏ
đường nào ta dìu nhau
từ nghìn muôn đời sau
miền trần gian ẩn náu
đón bước chân về mau
giẫm nát lên niềm đau
Anh chưa tin nhau ư
năm xưa em vô tư
Đường bàn chân về mau
thời nào ta còn nhau
miệt mài quên niềm đau
Ngoài trời đang làm mưa
điệu buồn ru nhịp đưa
đời giờ không cần nữa
người nghe gì chưa ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét