Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2016

LẤP LÁNH TÌNH THU


 Lấp Lánh Tình Thu.

Mong manh như sương sớm mùa thu
Chiếc lá chao nghiêng, gió cuối mùa
Hơi thở của ai kia rất nhẹ
Mùa thu vàng khe khẽ đi qua!

Những dấu yêu dẫu phôi phai, ngày tháng
Chưa bao giờ cũ, bởi thời gian
Bên nhau nồng ấm dường đâu đó
Giấc mơ hồng... tuổi 16 ngây thơ...

Bỗng thoáng nhớ có điều gì đã mất
Tình chơi vơi, mỗi lúc một đong đầy
Hồn bâng khuâng 
quắt quay, dịu ngọt
Lời thơ buồn lắng đọng mơ say...

Mong manh thu vàng - sắc thu dịu nhẹ
Lặng lẽ mơ màng ấm áp tình thu
Em ngây ngất một trời thu vời vợi
Sợi tơ lòng lấp lánh những yêu thương!

Phạm Thị Minh-Hưng
(Cảm tác từ bài viết của Em gái Bạch Trầm)

MONG MANH THU VÀNG
(Cảm nhận về tập thơ "Mong manh thu vàng" của Cô Phạm Thị Minh Hưng)
Mong manh như làn hơi sương buổi sớm mùa thu chỉ cần chạm nhẹ là tan biến. Mong manh như chiếc lá mùa thu lặng lẽ úa dần rồi chao nghiêng theo gió. Mong manh như hơi thở của ai kia rất nhẹ. Mùa thu vàng khe khẽ đi qua... Nhũng dấu yêu ngày tháng dẫu phôi pha. Những xa xăm chưa bao giờ cũ. Những bây giờ nồng ấm hương xưa. Và ngày mai đẹp tựa giấc mơ. Trong vắt nụ cười tuổi thơ mười sáu...
Không nói nhớ mà nhớ quắt quay. Không nói yêu mà yêu cứ tràn đầy. Không nói buồn mà buồn thương da diết. Không nói triết lý mà triết lý cứ hiển hiện thật tự nhiên, mềm mại, dễ thương.
Cứ như thế tình thơ, ý thơ thoảng qua rất nhẹ mà đọng mãi trong lòng người. Lặng lẽ. Dịu dàng. Ấm áp..
Cầm trên tay tập thơ MONG MANH THU VÀNG của nhà thơ PHẠM THỊ MINH HƯNG, đọc từng dòng, từng trang rồi đọc luôn một mạch, chợt nhận ra không biết từ lúc nào mình đã nâng, lật từng tờ thật nhẹ như thể sợ những dòng thơ mong manh sẽ tan đi trong tay. 112 bài bài nào cũng hay, cũng dung dị, lắng sâu.
Cảm ơn nhà thơ- cô giáo Phạm Thị Minh Hưng đã góp vào mùa thu một sắc vàng dịu nhẹ, góp vào vườn thơ những sợi tơ lòng lấp lánh, và góp cho đời một tình yêu mạnh mẽ đến diệu kỳ. Thật đáng quí, đáng trân trọng, nâng niu...
BT. 26-9-2016


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét