Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2016

QUỲ VÀNG và BÓNG



















QUỲ VÀNG và BÓNG

Tôi ngồi ngắm cái bóng tôi
Bỗng dưng chợt thấy chơi vơi cõi lòng
Bóng đang nép cánh hoa rừng
Hoa trong lớp kính em mừng tặng tôi

Kính soi- bóng những bồi hồi
Làm duyên một chút mỉm cười với hoa
Bóng sao e ấp nhạt nhòa
Hoa vàng sắc thắm mượt mà quỷ xưa...

Con đường đi học sớm trưa
Ngắt cành hoa dại mà ngơ ngẩn lòng
Tình như một sợi tơ trong
Hai tà áo trắng bềnh bồng tóc mây 

Chiều thu ước mộng giăng đầy
Quỳ vàng một thuở ngất ngây hương nồng
... Chờ ai tháng đợi ngày mong
Cánh hoa mộng mị - tình không hẹn hò...!

Phạm Thị Minh-Hưng.

1 nhận xét:

  1. Của đáng tội là, cái hình này như thế này ạ...
    --- Hoa quỳ vàng thêu trong khung kính, (MH vừa được Bạch Trầm tặng)...
    Ng chụp ảnh ngắm hoa qua mặt kính,... thấy bóng mình lấp loáng cũng hay hay, nên làm một "pô"- Hoa quỳ vàng là ảnh qua khung kính còn ảnh ng chụp là ảnh của ảnh phản chiếu ...
    .... Và sau đó Bài Thơ "Quỳ vàng và Bóng" ra đời!....

    PTMinh-Hưng.

    Trả lờiXóa