71/
HƯ VÔ NƠI ĐÂU
Bài thơ này viết gởi hư vô
Gởi gió gởi mây cõi mơ hồ
Biển bồng bềnh miên man sóng vỗ
Đêm buồn vời vợi ánh trăng mơ
Gởi chút tình gió thoảng mây bay
Chút hương cỏ dại thoáng men say
Gởi hư vô giấc mơ huyền ảo
Chiều thu vàng - lá úa sầu mây
Chút tình không gởi đến hư vô
Hững hờ ảo ảnh chẳng mong chờ
Lá rụng xạc xào bên ngõ vắng
Hiu hắt tình thu sầu bơ vơ
Hư vô ở chốn nào biết chăng
Bâng khuâng hiu quạnh giấc mong manh
Biển sóng chập chùng mây bay mỏi
Ý thơ sầu lắng mộng tàn canh...
Bài 72/
Mơ Bước Tình Xa
Con chim bé nhỏ co ro
Trời cao đất rộng mênh mông
Này con Chim nhỏ nắng hồng ở đâu
Thu về sắc lá phai màu
Tìm đâu thoáng mộng tình sầu xa xôi
Chiều thu gió thổi chơi vơi
Sương mờ phủ kín nương đồi quạnh hiu
Heo may rụng lá ban chiều
Tả tơi cây đã tiêu điều cành khô
Nhớ ai lóng ngóng mong chờ
Vàng bay gió cuốn vật vờ nẻo xa
Ước mơ một khúc xuân ca
Tình xa trở lại bến bờ mộng xưa
Con chim nhỏ hết bơ vơ
Bình minh ríu rít tình thơ mặn nồng
Thu về nhẹ bước thong dong
Yêu Thu, yêu cả lạnh lùng gió thu
73/
MONG MANH
Tình như chiếc lá mong manh
Thu vàng úa rụng lìa cành xót xa
Phù du một kiếp phôi pha
Mây bay nước chảy la đà sắc không
Tàn phai rơi rớt mênh mông
Tay cầm chiếc lá mùa đông hững hờ
Biển chiều sóng vỗ xô bờ
Nát tan bọt trắng giấc mơ bềnh bồng
Hoàng hôn vạt nắng phai hồng
Áo em tím quá, tình nồng khói sương
Nụ cười tím buổi chiều buồn
Xin đừng nhỏ giọt sầu thương bẽ bàng
Chiều rơi tĩnh lặng mơ màng
Còn bao lâu nữa - Ánh trăng bạc mầu
Có ai biết được nông sâu
Tình ơi thôi nhé nhuộm màu ly tan
Phạm Thị Minh-Hưng
Tình như chiếc lá mong manh
Thu vàng úa rụng lìa cành xót xa
Phù du một kiếp phôi pha
Mây bay nước chảy la đà sắc không
Tàn phai rơi rớt mênh mông
Tay cầm chiếc lá mùa đông hững hờ
Biển chiều sóng vỗ xô bờ
Nát tan bọt trắng giấc mơ bềnh bồng
Hoàng hôn vạt nắng phai hồng
Áo em tím quá, tình nồng khói sương
Nụ cười tím buổi chiều buồn
Xin đừng nhỏ giọt sầu thương bẽ bàng
Chiều rơi tĩnh lặng mơ màng
Còn bao lâu nữa - Ánh trăng bạc mầu
Có ai biết được nông sâu
Tình ơi thôi nhé nhuộm màu ly tan
Phạm Thị Minh-Hưng
74/
Em đi chưa hết mùa Thu
Đã bao lá rụng gió ru bên trời
Mùa Thu vẫn dáng đẹp ngời,
Lá vàng lá đỏ chiều rơi mây buồn
Bên Thu những buổi hoàng hôn,
Tình Thu ấp ủ sương trong ảo mờ
Cảnh Thu như thực như mơ
Bước trên thảm lá vàng khô vương buồn
Trong vườn lá đổ chiều buông
Hững hờ quét lá thu vàng nhớ ai
Mơ màng mãi khúc tình phai
Sương thu giá lạnh sầu lay lắt sầu
Tình xanh tựa lá úa nhàu
Ngậm ngùi thoáng mộng thu sầu mênh mang...
Thu nay vẫn ngập lá vàng
Yêu Thu yêu cả ngày tàn cuối Thu
Phạm Thị Minh-Hưng
75/
THU SẦU VƯƠNG
Thu có vương buồn đôi mắt em,
Tháng mười mưa mãi mưa triền miên
Em ngồi tựa cửa chiều hoang vắng
Có đợi ai, gió rít ngoài hiên?
Thu về vương sầu đôi môi ngoan
Bâng khuâng gom góp lá thu vàng
Nuối tiếc thuở tình xanh áo trắng
Tình đẹp lung linh vạn ánh trăng
Em dấu trong tim nỗi mong chờ
Tình xa mong nhớ chẳng hẹn hò
Giấc mơ em vẫn còn vương vấn
Đong đếm người ơi những hững hờ
Nhớ cánh hoa xưa cài tóc ngoan
Hoàng hôn bàng bạc nắng hoe vàng
Nhìn áng mây bay theo gió thoảng
Có biết tình thu sầu vương mang
76/
KHÚC MƯA THU
Bước bên nhau mưa tả tơi mờ mịt
Mưa giăng giăng che khuất bóng người qua
Hồn bâng khuâng tình xa cách nhạt nhòa
Con ve sầu ướt đẫm nỗi chia xa...
Mưa còn rơi phượng rũ buồn hiu hắt
Giọt tình sầu hoen ánh mắt người thương
Tí tách mưa rơi gõ nhịp trên đường
Se sắt âm thầm đường vắng mờ sương
Cơn mưa chiều tình lạc bước chơi vơi
Quên hay nhớ - giận hờn sao không nói
Cứ vô tư ai biết mình có lỗi
Mưa vẫn rơi, ướt áo nước đầm đìa...
Chuyến xe đã qua - tình xa xôi quá
Xa cách thật rồi hồn bỗng chông chênh
Có còn gì ... buổi chiều mưa tháng 9
Ôi, tình yêu vụt mất ... cánh chim di?
Bước bên nhau mưa tả tơi mờ mịt
Mưa giăng giăng che khuất bóng người qua
Hồn bâng khuâng tình xa cách nhạt nhòa
Con ve sầu ướt đẫm nỗi chia xa...
Mưa còn rơi phượng rũ buồn hiu hắt
Giọt tình sầu hoen ánh mắt người thương
Tí tách mưa rơi gõ nhịp trên đường
Se sắt âm thầm đường vắng mờ sương
Cơn mưa chiều tình lạc bước chơi vơi
Quên hay nhớ - giận hờn sao không nói
Cứ vô tư ai biết mình có lỗi
Mưa vẫn rơi, ướt áo nước đầm đìa...
Chuyến xe đã qua - tình xa xôi quá
Xa cách thật rồi hồn bỗng chông chênh
Có còn gì ... buổi chiều mưa tháng 9
Ôi, tình yêu vụt mất ... cánh chim di?
77/
GIẤC MƠ NỒNG NÀN
Hôm qua giấc mộng lạ thường
Trở về thuở ấy nồng hương dại khờ
Người mơ có gặp bao giờ
Mà sao bay bổng lạc bờ trăng sao
Mộng say tựa chén rượu đào
Ai cho hiu hắt trải vào mùa ngâu
Cầu Ô Thước nỗi dãi dầu
Ngưu Lang - Chức Nữ nỗi đau hồng trần
Hàng me rũ bóng Duy Tân
Hàng me rũ bóng Duy Tân
Áo ai thấp thoáng trắng ngần kiêu sa
Đêm đông buốt giá lụa là
Cầm tay, tình đã cách xa vạn lần...
Bàn tay những ngón phân vân
Nỗi đau như đã thoáng gần môi hôn
Nỗi đau như đã thoáng gần môi hôn
Đâu rồi! Giấc mộng vuông tròn
Tỉnh ra một thoáng nồng nàn - Tình vơi!
Thì thôi!...Mộng vỡ tan rồi,
Giật mình nuối tiếc, bóng soi hình hài
Thì thôi!...Mộng vỡ tan rồi,
Giật mình nuối tiếc, bóng soi hình hài
Câu thơ dệt giữa tàn phai
Trăm năm một giấc mơ này, có nhau!
78/
Bùa Phép
Cà phê đắng hay tình cay đắng
Đêm nay em thức trắng ngậm ngùiCà phê đắng hay tình cay đắng
Mộng đã tan làm sao khỏi tiếc
Chỉ còn em, nỗi nhớ - Xa người.
Tìm dấu tay anh trong sợi tóc
Dáng thơ ngây mắt môi mười sáu
Chưa biết buồn cay đắng biệt ly
Cao nguyên đóa Dã Quỳ rét mướt
Mưa buồn ủ rũ rớt ngoài sân
Chưa nhìn rõ mặt bóng tình nhân
Anh hững hờ đi vào ngõ khác
Vẫn còn vương vấn chút dư hương
Bước theo anh dù đã lạc đường…
79/
DÒNG SÔNG MÙA THU
Lặng lẽ bên sông thầm nhớ lại
Dấu tình xưa thuở tóc xanh màu
Tình lao đao giữa mùa thu ấy
Héo hắt hồn tôi đáy vực sâu
Có biết tình như con nước lớn
Như mùa giông bão lắm mây mù
Tình vụn vỡ sóng tình cay mắt
Bâng khuâng nhìn lá đổ chiều thu
Ngày tháng xanh xao bờ cỏ dại
Tình bơ vơ hờ hững quạnh hiu
Trái tim se sắt không còn chỗ
Cất nhánh tình sầu đã rong rêu...
Đến bây giờ nếu anh thấu hiểu
Đóa hoa xưa - một đóa diễm kiều
Thì tình đã chia hai lối rẽ
Nửa đời hoang mạc chẳng còn nhau!
...
80/
KHÔNG LÀ TRĂM NĂM
Bơ vơ trên mê lộ
Tình chất ngất mộng sầu
Biết đâu là chỗ dựa
Tình vỡ nát tinh cầu
Giữa mộng mị chiêm bao
Vết cấu cào gai nhọn
Xé nát mộng vuông tròn
Hồn xanh xao rớm máu...
Đêm đắng cay lạc lõng
Nụ môi ngọt lịm đời
Như xuân thì dậy sóng
Hồn chua xót tả tơi!
Tình bàng hoàng bối rối
Trong hương đêm lả lơi
Nụ hôn lần sau cuối
Hay nụ hôn dầu đời?
Lẽ nào không hiểu thấu
Trong thẳm sâu tâm hồn
Bóng hình còn in dấu
Tình vàng đá vô ngôn
Tình võ vàng mê lộ
Chẳng phải là trăm năm
Này em, xin đừng khóc
Nhòa mắt lệ tình nhân
...
************************
Copy:
Trả lờiXóaNà Ngọc Long:
Mới vừa dạo qua vườn thơ của PTMH, tựa như buổi chiều bước ở sân vườn nhà bềnh bồng lá mùa Thu. Phải thong thả để chân không làm lá Thu lay động, có thể nào không làm vỡ vụn được lá Thu. Vâng, thơ của Minh Hưng tựa như "mây trắng ngàn năm mây vẫn bay (Tô Hiệu)". Mình sẽ đọc cả, với trân trọng, để hy vọng thả được ít khuôn nhạc may ra không để vỡ bầu thơ. Cảm ơn thi nhân Minh Hưng đã cho mình được vinh dự !
Anh Ngoc Long ơi!
XóaMH sẽ mất ngủ mất thôi 🌷💕
Những ý tưởng về Thơ PTMH sao mà đẹp...💖