NHỚ CÁNH HOA XƯA
Vắng xa nhau cõi trầm luân Có ai hò hẹn, âm thầm đợi mong, Ngại ngần cách núi ngăn sông,
Lững lờ kỷ niệm,
nhớ nhung ngập lòng...
Lá me thoáng nhẹ chiều đông,
Pasteur nẻo cũ,
tình hồng xanh xao,
Nhạt nhòa áo lụa phai nhàu, Duy Tân bóng lẻ, mây sầu về đâu! Phương trời chôn kín tình sâu,
Tìm đâu cánh phượng ngày nào dấu yêu,
Sân trường ghế đá ban chiều, Còn ai chốn cũ quạnh hiu lệ nhòa Tìm đâu trắng một màu hoa
Cài lên tóc mượt chiều xưa, má đào
Ngát xanh ngọn cỏ dạt dào Tình thơ mộng, biết lúc nào bể dâu Ai ngờ mộng đã dãi dầu
Bỗng dưng cách biệt, nông sâu thay màu
Chốn xưa gió hắt hiu sầu, Cánh hoa nay biết về đâu...Nắng tàn... PTMinh-Hưng *
Trả lại anh câu yêu mà anh đã tặng
Trả lại anh nhớ nhung mặn nồng cay đắng Trả lại anh thư xanh, màu xanh ái ân Dĩ vãng buồn giống nghĩa trang Cô đơn như mộ không tên Trả lại anh câu yêu em, tình yêu bất diệt Trả lại anh với câu xây nhà bên suối Trả lại anh hoa khô cài bên bướm xanh Đây trang nhật ký đôi ta Đang ghi sao đành dở dang Khi em yêu anh còn cô gái thơ ngây Nay em xin anh trả em lúc ban đầu Yêu anh em đâu ngờ duyên kiếp ba sinh Van anh quên đi như khi ta chưa hề quen Trả lại anh câu thơ người em tóc thề Trả lại anh khóc thương cho phận con gái Trả lại anh tương tư mà anh đã trao Bên nhau tình nhớ với thương Xem như cơn mộng mà thôi Coi nhau như bạn mà thôi --**Coi như cơn mộng mà thôi... |
||
Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013
NHỚ CÁNH HOA XƯA _PTMH - Trả Lại Anh_Họa Mi
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét