LỠ MỘT NHỊP CẦU
Sao anh vội bước qua cầu
Cơn mê vàng võ tình sầu em mang
Cơn mê vàng võ tình sầu em mang
Con đò xa khuất bàng hoàng
Mắt môi sầu úa ngỡ ngàng mưa bay
Hương xưa nhung nhớ đêm ngày
Hư không anh nỡ, lắt lay cõi lòng
Còn đâu yêu dấu tình hồng
Canh khuya đơn chiếc giấc nồng-không anh
Tình ơi phai nhạt tan tành
Tìm đâu cho thấy lời anh hẹn thề
Giờ đây tình đã chia lìa
Đôi lòng xa cách mưa về phương nao
Tên người gọi mãi hư hao
Đơn côi như tiếng thì thào gió khuya
Mưa bay thấm ướt lối về
Anh đi lạc bước cơn mê lỡ làng
Anh đi tình bỗng dở dang
Bước chân lỡ nhịp muộn màng tình em.
Vì đâu lỡ một nhịp cầu...
Tình em thôi thế, chôn sâu vũng buồn.
Phạm Thị Minh-Hưng
Bài 12.
LÀNG QUÊ XƯA
Hàng cau yêu dấu lá xanh ngần
Không còn ngăn cách đời dâu bể
Một thoáng mơ về thuở bé thơ
Làng quê ngày ấy đã là đây
Vẫn con đường đất mấp mô này
Bờ ao cỏ dại, đầy rêu phủ
Tìm đâu yêu dấu mắt hoen cay
Ngập ngừng chân bước nhớ thương ai
Đâu cây táo nhỏ nắng vàng phai
Cổng nhà sau trước tìm đâu thấy
Người vắng xa - đời bao đổi thay!
Hôm nay ngày lễ hội Nguyên Tiêu
Đình làng vôi mới khói nương chiều
Trống chiêng vang vọng lòng nhung nhớ
Cảnh cũ người xưa ngỡ giấc mơ...
Không còn ngăn cách đời dâu bể
Một thoáng mơ về thuở bé thơ
Làng quê ngày ấy đã là đây
Vẫn con đường đất mấp mô này
Bờ ao cỏ dại, đầy rêu phủ
Tìm đâu yêu dấu mắt hoen cay
Ngập ngừng chân bước nhớ thương ai
Đâu cây táo nhỏ nắng vàng phai
Cổng nhà sau trước tìm đâu thấy
Người vắng xa - đời bao đổi thay!
Hôm nay ngày lễ hội Nguyên Tiêu
Đình làng vôi mới khói nương chiều
Trống chiêng vang vọng lòng nhung nhớ
Cảnh cũ người xưa ngỡ giấc mơ...
Phạm Thị Minh-Hưng.
Bài 13.
ĐÔI NGẢ
Hai dòng sông dòng đời xuôi chảy
Như chúng mình mỗi đứa một nơi
Còn gì không năm tháng dần trôi
Hai dòng đời - đôi người đôi ngả
Sông uốn mình bến bờ cách trở
Ai ngăn chia dòng nước hai màu
Gần bên nhau sao chẳng cùng nhau
Hai dòng chảy nông sâu đâu nguồn cội
Sông xanh thẳm bên bồi bên lở
Cù lao nào chất chứa phù sa
Cách trở phương trời ai chờ ai đợi
Có bao giờ gặp gỡ giữa đôi ta?
Nhớ những lần cùng đi về chung lối
Tình thơ ngây chẳng nghĩ suy gì
Ước mộng đơn sơ lòng trang vở mới
Trong sáng yêu đời - ai biết ngày mai...
Rồi dòng đời cuốn trôi đôi ngả
Như dòng sông cách biệt hai màu
Tình chia xa hai phương trời lạ
Vời vợi tình buồn ... thương quá ngày xưa!
Phạm Thị Minh-Hưng
Bài 14.
Chuyện Tình Lá Thu.
Chiếc lá xanh kia đã bạc màu
Rừng thu vàng đỏ lá chen nhau
Phải chăng thu tới trên màu lá
Lao xao tàn úa rụng về đâu?
*
Hôm nao mơn mởn lộc cành cao
Đón xuân tươi thắm dưới nắng đào
Hoa ngát hương, lá xanh biêng biếc
Trên cành kìa lũ bướm xôn xao.
*
Mùa hè sang, nắng ấm hanh vàng
Mơ say lá tắm nắng vườn hoang
Hoa rực rỡ hương thơm tỏa ngát
An nhiên tình mộng dưới trăng ngàn
*
Bất chợt cơn mưa đến lạnh lùng
Vô tình nhàu nát cánh hoa nhung
Lá xót xa - âm thầm chết lặng
Làm sao giữ được đóa mong manh?
*
Trong đêm hoa héo tàn sương phủ
Lá rũ buồn, úa sắc phai xanh
Còn đâu tình mộng dưới trăng thanh
Heo may về bỗng lá lìa cành...
*
Tình mình có buồn như lá thu
Thời thơ mộng ấy tít xa mù
Anh hỡi, thu về anh có nhớ
Tìm trong lá úa dấu tình xưa.
Phạm Thị Minh Hưng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét