ĐÔI BỜ XA VẮNG
Có bao giờ em biết giận hờn anh
Dù đoạn đành anh quên hết tình xanh
Một thuở ân cần tình em trao gởi
Bây giờ. anh - gió thoảng bay nhanh!
Nếu là gió, anh nhẹ hôn làn tóc
Anh giả vờ như muốn dỗ dành sao?
Cơn gió mát hình như em lảo đảo
Anh xa vời..em.biết đợi chờ ai?
Chiều cuối thu mưa ướt mèm lối nhỏ
Biết tìm đâu chút hơi ấm bên người
Gió nơi nao áng mây trời đang đợi
Mắt rưng sầu ôi, nỗi nhớ chơi vơi!
Đông lạnh lùng, tuyết rơi phủ vai gầy
Mình em ngồi - buồn lặng lẽ nơi đây
Anh có biết không - đôi bờ xa vắng
Tháng ngày âm thầm sóng nhớ mù khơi!
Phạm Thị Minh-Hưng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét