Thứ Tư, 3 tháng 8, 2016

LÁ THƯ TÌNH YÊU - NHỚ NHUNG



image1.PNG
ĐHSR.


LÁ THƯ TÌNH YÊU

Lá thư nhung nhớ viết cho anh, 
Một sớm thu lá rụng qua mành, 
Trời Sài gòn mênh mang nhiều kỷ niệm, 
Một mình em lá úa vọng tình xanh! 
Trời đang mưa hay lòng em lệ ứa, 
Nhớ rất nhiều ngày hai đứa bên nhau, 
Mùa Xuân cũ ngất ngây tình yêu dấu 
Anh nhẹ nhàng bảo khẽ "Tựa vai anh" 

Anh hỡi anh có còn ước mơ xanh
Vẫn nhung nhớ thời học trò, áo trắng
Tình trong sáng ngây thơ như vạt nắng 
Còn nồng không anh sưởi ấm... buổi tàn đông

Em vẫn nhớ ngày xưa anh hứa
"Mình bên nhau giữ mãi ước mơ đầu
 Hy vọng nhé còn ngày sau ... mãi mãi,
Hãy nhớ là, Hoa Bất Tử  - Tình ta."

Lời anh nói em vội về ươm mộng 
Xây lâu đài ước vọng mai sau… 
Ai có ngờ đâu cuộc đời muôn sắc
Ước hẹn hôm nào thành vết thương... đau!

Rồi ly tan cách biệt ai ngờ,
Cơn bão đời chia cách tình bơ vơ
Em vẫn đợi chờ biết bao thương nhớ
Mơ một ngày gặp lại... có bao giờ?

Bài hát ấy trong em còn âm hưởng
Dù héo hon rồi một đóa Hồng xưa
Phai mầu Phượng đỏ sân trường cũ
Tình mình vẫn tha thiết như xưa?

Xuân về anh nhớ gì không anh
Cành hồng thắm xuân xưa anh đã
Gởi tặng em với nụ hôn đầu
Vẫn còn đây ép trong vở bạc mầu.
...
Anh, anh hỡi dù cách xa diệu vợi
Mình vẫn yêu thương nhớ chẳng hề vơi
Tình anh đó vẫn trong em muôn thuở
Vạt-nắng-hồng, anh... sưởi ấm... mãi lòng em.

Phạm Thị Minh-Hưng


***

NHỚ NHUNG
Nơi anh băng giá - se lòng,
Trái tim bé bỏng xin đừng hắt hiu,
Hoàng hôn mây tím bên chiều,
Nhớ thương quê Mẹ trăm điều xót-xa

Quê xưa tháng đoạn ngày qua
Nhớ bao kỷ niệm vời xa một thời
Vàng son đâu nữa ơi 
người
Sắt se lòng chợt bồi hồi cơn đau

Xứ xa người lạ tìm đâu
Tìm đâu thuở ấy ngọt ngào dấu yêu
Nhớ quay quắt nhớ liêu xiêu
Nỗi buồn thăm thẳm phiêu diêu ngập lòng

Đường xa hun hút mênh mông
Chim lìa xa tổ lạc đường bay đi
Long lanh mắt ướt bờ mi
Bơ vơ lạc lõng như vì sao rơi

Giọt buồn lắng đọng bờ môi
Nơi anh tuyết lạnh xa vời cố hương
Nhung nhớ quá ! Ôi ! Người thương,
Làm sao tìm được bước đường có nhau!

Thời gian rồi cũng qua mau,
Ba mươi mấy kiếp lá sầu chơi vơi...
Thế rồi ...Đời cũng thế thôi,
Nhớ nhung se sắt một thời...nhớ quên!

Phạm Thị Minh-Hưng.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét