LẠC MẤT NHAU
Cánh phượng hồng như môi em thắm đỏ
Tuổi đôi mươi xinh như mộng ngây thơ
Tà áo trắng đùa bay chiều lộng gió,
Lòng thẫn thờ sao chợt thấy bơ vơ...
Em nơi ấy với nỗi buồn muôn thuở
Thấy mặt nhau nhưng chẳng gặp bao giờ
Đời hư hao trong cõi tình ảo mộng
Sẽ có ngày buồn lắm, thất lạc nhau...
Ta sẽ chơi vơi kiếm tìm khắp nẻo
Một bóng hình quen-lạ, lạc lõng đâu
Đã có thời đôi tim rung một nhịp
Bởi vần thơ khúc hát rộn tình yêu...
Cánh phượng ngày xưa úa khô tàn tạ
Tìm nơi nao dấu vết cũ phai nhòa
Tà áo em còn đâu màu nhan sắc
Ép vào tim mảnh vỡ khúc tình xa...
Phạm Thị Minh-Hưng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét