ÁO TRẮNG NHỚ NHUNG
Ơ kìa Em đứng chờ ai
Mà đôi mắt biếc u hoài nhớ mong
Đôi tà áo lụa trắng trong
Tóc thề óng ả một dòng suối mơ
Tay ngoan búp nõn măng tơ
Áo bay gió nhẹ lơ thơ nắng chiều
Hàng dừa bóng đổ cô liêu
Có ai hò hẹn hắt hiu phố buồn...
Tuổi hoa dệt ước mơ hồng
Vấn vương nắng sớm bềnh bồng tóc mây
Tìm ai ghế đá hàng cây
Giảng đường vắng ngắt giăng đầy nhớ nhung
Nào ai biết sợi tơ chùng
Vô tình gió bụi mịt mùng cuốn xa
Nơi đâu bến đỗ thuyền qua
Bâng khuâng nỗi nhớ ...Biển ngà xanh-xao...
Phạm Thị Minh-Hưng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét