Thứ Tư, 8 tháng 1, 2014

TIẾNG ĐÀN ĐÊM ĐÔNG - Thơ PTMinh-Hưng - Nhớ Một Thời...





Cuối đông giá lạnh tê người
Có còn nhau chốn chơi vơi xa nào
Dương cầm thánh thót ngân cao
Âm thanh trầm bổng lao xao mơ hồ

Nghe như biển sóng vật vờ
Đêm đông bãi vắng chẳng chờ đợi ai
Buồn hơn chiều nắng Thu phai
Tuyết rơi trắng xóa đường dài xa xăm

Còn gì ngày tháng âm thầm
Tình xanh nay đã phù vân ảo mờ
Nhìn quanh mộng chẳng là thơ
Tiềng dương cầm lạnh, hững hờ - hư không...

Cầm bằng một kiếp sầu đông
" Cuốn theo chiều gió " long đong mỏi mòn
Tình xưa có lại hoàn không!
Tiếc chi ... một đóa phù dung úa tàn,

Tiếng đàn bao nỗi thở than...
Một mình ngã phím đàn trầm xót xa.

Phạm Thị Minh-Hưng

*

   



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét