ÁO XUÂN THÌ
Ơn em,
áo Tết đã vàng
Đàn chim vỗ cánh dung nhan
dậy thì
Tôi về mất dấu
thiên di
Đường năm bảy ngả biết đi
lối nào?
Vườn xưa
nắng ở trên cao
Bóng nghiêng chưa tới lối vào
áo em
Cảm ơn,
phố vẫn trinh nguyên
Để tôi giấu kín tôi riêng
hình hài.
Đường nào
mái tóc chẻ hai?
Nhánh chia Đề Thám cho
dài Lý Bôn
Từ em,
đôi mắt biết buồn
Áo bay
cuốn góc linh hồn tôi theo.
Tay trần che giấc
chiêm bao
Dáng xuân mù mịt tơ nhầu
đáy gương
Lối về
mất dấu uyên ương
Tôi nghe đã tới cuối đường
bơ vơ…
Hư Vô
Tà đôi vạt xẻ, bờ mi lụa đào...Áo em trắng xóa xuân thìDÁNG XUÂNKiêu sa cánh mỏng mơ màng Tường Vi
Cành Mai ngõ trước trổ vàng
Dáng hồng thục nữ, dịu hiền vóc maiMong chờ gót ngọc bên thềmSân trường cỏ mọc xanh xaoNắng trưa đứng đợi lối nào có em
Em về đâu đó chở hồn tôi theo.Lan Đào khoe sắc tỏa hươngTóc thề buông xỏa bờ vaiThơ ngây đôi tám tuổi hay dỗi hờn
Tìm nhau lạc dấu thiên đườngNgẩn ngơ trở giấc chiêm baoDáng Xuân là lụa, tình nào ngát hương
Tuổi hồng nhuộm tím nỗi buồn hoang vu...
Phạm Thị Minh-Hưng.
Cành Lan Trắng
**
Trang Thơ - Nhạc:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét